Page 186 - No Em Mot Doi
P. 186

-  Một tháng họ bắt anh, họ có đánh anh không?
                  -  Không, có lẽ anh không bị họ đánh vì họ biết anh đã
              phone cho tòa lãnh sự Mỹ, và ông Alex đã ra mặt giúp anh,
              cũng có thể anh là báo trí tại Mỹ.

                  -   Họ biềt anh là phóng viên báo trí.
                  -  Khi họ bắt anh, họ lục bóp anh và kiểm soát tất cả.
              Họ cầm hai thẻ báo trí của anh mà.
                       Khi  họ  điều  tra,  anh  mới  biết  rằng  họ  rất  để  ý  tới
              những hành động của Mỹ, họ sợ truyền

                   thông  báo  trí,  và  họ  sợ  nhất  là  người  dân  quốc  nội  và
              quốc ngoại đoàn kết nổi lên chống họ.

                  -   Anh may lắm đó. Ai mà bị Công An bắt là sẽ ốm vì
              đòn và có thể sẽ chết khi được thả ra.
                  -  Em mừng lắm, anh biết không.
                  -  Anh biết.
                  -   Bao giờ họ cho anh về Mỹ ? Về Mỹ là sẽ không còn
              gặp em nữa rồi. Đời lưu vong.

                  -  Anh  không  biết.  Nhưng  phải  liên  lạc  với  họ  hàng
              ngày. Khi nào họ cấp giấy thì anh đi.
                   -     Ở nhà chị Thục. Hai chị em hát Karaoke cho đỡ
              buồn, đỡ nhớ anh đó mà. Anh ah, Nếu anh bận thì thôi, anh
              gởi e.mail cho em cũng được.

              Em cám ơn anh nhiều lắm. Anh nói chi buồn quá vậy? Anh

              về Việt Nam mình lại gặp nhau thôi  mà.

                  -     Sao gặp gỡ để tình như cơn bão
                        Nổi cơn giông cho sóng gió dăng đầy
                        Em vật vã trên thuyền mê biển động
                       Ta cuồng xô trong gió hú trùng vây

                                                185
   181   182   183   184   185   186   187   188   189   190   191