Page 107 - DS2020-Final4
P. 107
đã điểm sương, rồi sờ lên tóc mình, tôi không khỏi ngậm
ngùi. Nhất là điểm mặt thầy cô và học sinh 2 trường, ai còn
ai mất, hẳn chúng ta không khỏi rưng rưng nước mắt. Cô
Tường Quy vừa ra đi. Như Mai đã vắng bóng… Một nữ sinh
Nhất C Võ Tánh 69, đã mượn 2 câu thơ Nguyễn Khuyến để
an ủi tôi “Tuổi già hạt lệ như sương. Hơi đâu ép lấy hai hàng
chứa chan…” Hơi đâu mà nhỏ lệ? Thực ra, dòng lệ nóng
hôm nay trong khóe mắt tôi, cũng như trong khóe mắt các
anh chị, không phải là lệ buồn lệ tủi, mà chính là lệ mừng,
lệ vui, vì chúng ta chưa mất nhau. Thầy trò, bạn bè, gia đình
và quê hương… Chúng ta còn có nhau. Nghĩa sư đệ, tình
đồng môn, tình gia đình và quê hương sẽ khỏa lấp những
mất mát lớn lao trong chuỗi ngày tha hương… Thân ái chào
mừng tất cả các anh chị.”
Anh Nguyễn Đăng Dự (VT63, nguyên hiệu trưởng
trường trung học Phạm Hồng Thái Pleiku) đến từ Canada đại
diện các cựu học sinh phát biểu cảm tưởng.
Trong ký ức của mỗi cựu học sinh tiếng trống trường
trổi lên báo hiệu giờ vào học là những dư âm vang vọng
không thể nào quên trong hành trang ký ức. Trong tiếng
trống rộn rã của bác cai trường, ban hợp ca VT-NTH với huy
hiệu trường trên trái tim lần lượt bước vào trong tiếng vỗ tay
của khán giả vang dội cả khán phòng trong giai điệu hùng
Đặc San VT-NTH/HT NT (2020 @ San Jose, Cali ?) 107