Page 98 - DS2020-Final4
P. 98
về xe của tôi cứ đi được một quãng lại bị tuột xích, nên
đạp về đến trường, đã thấy các lớp đang xếp hàng ở
hành lang để vào học tiết 3. Vào tiết học, bọn tôi đem
sổ đầu bài lên để trên bàn và vòng tay xin lỗi thầy. Cả
lớp cứ nơm nớp lo sợ thầy sẽ giận dữ, lớn tiếng la rầy
chúng tôi. Nhưng không, thầy chỉ từ tốn khuyên bảo
chúng tôi lần sau phải cẩn thận hơn, chứ không nặng
lời.
Nhớ chị Trương thị Mỹ Hoàng, khá xinh. Chị cũng
là học sinh trường NTH-NT và học trên bọn tôi 1 lớp,
sau này là hiền thê của thầy Bào. Chị có dáng đi thanh
thoát và giọng nói nhỏ nhẹ, từ tốn giống thầy vậy.
Vui nhất là ngày 26-3-1966, lớp Tứ 1 của tôi tham
gia thi nấu cơm ở Trại Trưng Vương tổ chức tại sân
trường NTH mới. Nồi cơm sắp sôi, Phượng Y là trưởng
ban ẩm thực của lớp, mở nắp lên xem, cũng là lúc thầy
Hộ, thầy Bào, thầy Can đi ngang. Nghe thầy Bào nói
"Có vẻ nước hơi nhiều", Phượng Y múc bớt nước ra.
Nhờ vậy, lớp tôi được các thầy cô khen là nấu cơm
dẻo và ngon. Nhớ buổi chiều tan trại ra về. Có
mấy chàng Võ Tánh đứng chờ sẵn ở cổng, rồi cứ lẽo
đẽo theo sau, năn nỉ được xách hộ nồi niêu, soong
chảo, chén dĩa...
Nhớ con đường Phan Thanh Giản (nay là đường
Pasteur) với 2 hàng Phượng Vỹ, với hàng rào cây Tra
mọc phía sau viện Pasteur NT. Hàng ngày, tôi đi học
và về nhà với Trần thị Thúy, Đỗ thị Báu, Tăng Lệ Dung,
Lê thị Hà, Trần thị Phướng Mai... rồi cứ luống cuống
đạp xe, tim đập thình thịch khi nghe tiếng la ó, huýt sáo
của các anh chàng Võ Tánh đang đứng chờ ở gốc cây
Bàng. Có hôm hoảng quá, không dám về nhà ngay, lại
rẽ xuống đường Phan bội Châu. Đến nhà Phương Mai,
gặp anh ruột của Mai (anh Trần Quang Ngọc, học Võ
Tánh, trên bọn tôi 3 lớp) đứng trước cửa nhà, lúc đó
98 Đặc San VT-NTH/HT NT @ San Jose 2020 – Bản Nháp