Page 21 - The Secret Garden
P. 21

- Tôi không thích món này, - nó bảo.

               - Cô không thích món cháo này ư! – Martha thốt lên vẻ ngờ vực.

               - Không.

               - Cô không biết nó ngon lành như thế nào đâu? Cho một chút mật hoặc đường vào thì tuyệt.

               - Tôi không thích món này, - Mary nhắc lại.

               - Chao ôi! – Martha kêu lên. – Tôi không sao chịu nổi khi nhìn thấy thức ăn đồ uống ngon lành bị bỏ
               phí. Giá bọn trẻ nhà chúng tôi được ngồi vào bàn này thì chúng sẽ chén sạch chỗ ấy trong vòng năm
               phút.

               -Tại sao? – Mary hỏi vẻ lạnh lùng.

               - Tại sao à! – Martha đay lại. – Bởi vì hiếm khi chúng được no bụng trong đời. Chúng luôn đói khát
               như bầy diều bầy cáo vậy.

               - Tôi quả không hiểu bị đói là gì, - Mary nói với vẻ hững hờ của kẻ không biết tới cái cảm giác này.

               Martha trông có vẻ phẫn nộ.

               - Hừ, cứ thử xem, chắc là tốt cho cô đấy, tôi thì thấy quá rõ, - chị nói toạc ra – tôi không đủ kiên
               nhẫn với những người chỉ ngồi giương mắt nhìn bánh mì với thịt ngon lành. Trời ơi! Tôi chỉ ao ước
               Dickon, Phil và Jane và những đứa còn lại có được những gì tại đây.

               - Sao chị không mang về cho họ, - Mary gợi ý.

               - Những thứ này không phải của tôi, - Martha trả lời thẳng thắn.– Vả lại, hôm nay cũng không phải
               ngày về nhà của tôi. Tôi được phép về mỗi tháng một lần, coi như ngày nghỉ. Lúc ấy, tôi về ngay nhà
               và lai dọn nhà giúp mẹ, để bà có được một ngày nghỉ ngơi.


               Mary nhấp ngụm trà, ăn chút bánh mì nướng và mứt cam.

               - Cô mặc cho ấm vào, rồi ra ngoài mà chơi. Như thế cô sẽ thấy sảng khoái, có đói bụng thì ăn mới
               ngon miệng.

               Mary bước tới bên cửa số. Ngoài kia là vườn tược cùng mấy con đường mòn và dăm cái cây lớn,
               nhưng cảnh vật trông ảm đạm tựa mùa đông.

               - Ra ngoài ư? Tại sao tôi phải ra ngoài vào một ngày như thế này?

               - Nếu cô không muốn ra ngoài thì cô phải ở trong phòng, vậy cô sẽ làm gì?

               Mary ngước nhìn xung quanh. Chẳng có gì để làm cả. Khi bà Medlock chuẩn bị phòng trẻ thì bà ta
               không nghĩ tới cái trò giải trí. Có lẽ nên ra ngoài kia xem mấy khu vườn ra sao.

               - Ai đi cùng tôi? – Nó hỏi.


                                                                                                           21
   16   17   18   19   20   21   22   23   24   25   26