Page 26 - The Secret Garden
P. 26

- Những con chim cùng lứa khác bay đi đâu? - Nó hỏi. - Không biết. Những con chim già đẩy chúng
               ra khỏi tổ, dạy chúng bay, rồi chúng bay tản mác bốn phương trước khi ta kịp nhận ra. Tôi chỉ còn
               thấy con này, nó cũng biết mình đơn độc.


               Cô chủ nhỏ Mary bước một bước lại gần hơn con chim ức đỏ, nhìn nó và bảo:

               - Tao cũng đơn độc như mày.

               Trước đây con bé không biết đó là một trong những điều khiến nó khó chịu và khổ sở. Dường như
               nó nhận ra điều đó khi con chum ức đỏ nhìn nó và nó cũng nhìn lại con chim.

               Người làm vườn già đẩy cái mũ ra phía sau cái đầu hói, nhìn nó trân trân trong giây lát.

               - Cô có phải cô tiểu thư từ Ấn Độ về không?

               Mary gật đầu.

               - Chả trách cô đơn độc là phải. Còn đơn độc hơn trước kia nữa cơ, - lão bảo. Lão lại xới đất, lưỡi
               mai xắn sâu vào lớp đấy vườn màu mỡ trong khi con chim ức đỏ nhảy nhót gần đó, ra vẻ bận rộn.

               - Tên ông là gì? – Mary hỏi.

               Lão đứng thẳng người, đáp:

               - Ben Weatherstaff.– Rồi lão nói thêm với nét cười cau có. – bản thân tôi cũng đơn độc, chỉ trừ khi
               có nó ở bên, - lão trỏ ngón tay cái về phía con chim ức đỏ. – Nó là người bạn duy nhất mà tôi có.

               - Tôi thì chẳng có bạn bè nào cả, - Mary bảo. – Tôi chẳng bao giờ có bạn. Ngay Ayah của tôi cũng
               chẳng thích tôi, và tôi chưa bao giờ chơi với ai hết.

               Người Yorkshire có thói hay nói thẳng tuột những điều họ nghĩ, và lão Ben Weatherstaff chính là
               một cư dân của vùng đồng hoang Yorshire này.

               - Cô và tôi hơi giống nhau đó. Chúng ta cùng một giuộc với nhau. Đều không ưa nhìn, và đều gắt
               gỏng. Chúng ta cũng có cái tính khí khó chịu, cả hai đều vậy, tôi cam đoan đấy.

               Nói thế thật là thẳng, và Mary Lennox chưa bao giờ nghe sự thật về bản thân nó.

               Đám gia nhân bản xứ vốn chỉ biết vâng dạ và phục tùng, bất kể chủ nhân mình làm gì. Con bé chẳng
               mấy khi nghĩ về diện mạo của mình, nhưng nó tự hỏi không biết nó có khó coi như lão Ben
               Weatherstaff không, và nó cũng băn khoăn không biết trông nó có bẳn tính như lão lúc trước khi
               con chim ức đỏ bay tới.

               Nó thật sự bắt đầu phân vân không biết mình có phải là kẻ "khó chịu". Nó cảm thấy không được
               thoải mái. Bỗng có tiếng rì rầm khẽ vang lên gần đó, nó ngó nhìn quanh. Nó đang đứng cách một
               cây táo non mấy bước chân, con chim ức đỏ liệng xuống đậu trên một cành táo và hót lên một tràng
               líu lo.

               Lão Ben Weatherstaff cười phá lên.


                                                                                                           26
   21   22   23   24   25   26   27   28   29   30   31