Page 47 - The Secret Garden
P. 47

- Chị Martha, - nó nói, - cuộn dây được mua từ tiền công của chị. Cũng phải mất tới hai xu của chị ấy
               chứ. Cảm ơn chị.

               Con bé nói câu ấy một cách khó nhọc, bởi vì chị không quen cảm ơn mọi người hoặc để ý tới những
               việc họ làm cho nó.

               - Cảm ơn, - nó nói và chìa tay ra, bởi vì không biết làm gì hơn.

               Martha nắm lấy tay con bé và khẽ lắc một cách vụng về, có vẻ chị không quen với những việc như
               thế này lắm. Chợt chị phá lên cười.

               - Eo ôi, cô kì quá,thế này chỉ hợp với bà già thôi. Nếu cô là con bé Lizabeth Ellen nhà chúng tôi thì cô
               đã tặng tôi một cái hôn rồi.


               Nom Mary càng gượng gạo hơn bao giờ hết.

               - Chị muốn tôi hôn chị ư?

               Martha lại bật cười.

               - Ôi, không, không phải đâu. Nếu cô là người khác, có lẽ chính cô cũng muốn. Đằng này lại không
               phải vậy. Thôi chạy ra ngoài kia mà chơi với sợi dây của cô đi.

               Marry cảm thấy hơi lúng túng lúc nó rời khỏi phòng. Người xứ Yorkshire thật kì lạ, còn Martha thì
               luôn là một bí ẩn đối với nó. Thoạt đầu nó rất ghét chị, nhưng bây giờ thì không.

               Sợi dây nhảy quả là một điều kỳ diệu. Nó vừa nhảy vừa đếm, cho tới khi hai má nó ửng hồng, từ
               thủa sinh ra đến giờ chưa khi nào nó thích thú đến thế.


               Mặt trời đang toả sáng, một cơn gió thoảng qua, không phải cơn gió mạnh mà là làn gió thoang
               thoảng ngắn ngủi mang theo niềm vui và mùi hương tươi mát của đất vừa lật xới. Nó nhảy vòng
               quanh khu vườn có đài phun nước, hết vòng lên rồi lại vòng xuốn. Cuối cùng, khi nhảy lùi dần vào
               khu vườn dành cho nhà bếp, nó nhìn thấy lão Ben Wêathrstaff đang xới đất, vừa trò chuyện với con
               chim ức đỏ đang nhảy nhót quanh lão.

               Con bé nhảy dây trên lối đi dạo dẫn đến chỗ lão. Lão ngẩng đầu nhìn nó, vẻ tò mò. Con bé tự nhủ
               không biết lão có để ý tới nó không. Nó thực sự muốn lão nhìn thấy nó nhảy dây.

               - Chà! – Lão thốt lên. - Lạ chưa kìa! Có vẻ như cô đang trở thành một thiếu nữ, đang dồi dào sinh
               lực mà chẳng cần bơ sữa gì sất. Cô nhảy dây khiến hai má đỏ ửng, trông rõ ràng rành rành như tên
               tôi là Ben Weatherstaff vậy. Tôi thật khó tin cô cũng có thể làm được điều đó.


               - Trước đây tôi chưa từng bao giờ nhảy dây, - Marry đáp. – Tôi mới chỉ bắt đầu, chỉ đủ sức nhảy hai
               mươi vòng thôi.

               - Cô cứ tiếp tục đi, - Lão Ben bảo. - Nếu tập đều cô sẽ có thân hình cân đối khoẻ mạnh của một
               thiếu nữ, không như hồi còn ở với bọn mông muội. Cứ nhìn nó ngắm cô thì rõ,- vừa nói, lão vừa hất
               đầu về phía con chim ức đỏ. – Nó theo cô suốt từ hôm qua đến giờ. Nó sẽ ở lì đây cả ngày hôm nay
               cho mà xem. Chắc chắn nó sẽ khám phá xem nhảy dây là gì, nó chưa bao giờ thấy ai làm thế.

                                                                                                           47
   42   43   44   45   46   47   48   49   50   51   52