Page 244 - DH3-online
P. 244
Rồi dường như họ không biết nói gì với nhau nữa. Riêng nàng thả trôi ý nghĩ của mình về vùng ký ức:
“Tôi đã quen biết chàng trong một ngày chúa nhật khi cả hai cùng “tình cờ” dừng chân bên cầu Ông Ðạo ở cuối đường bên kia. Con đường trải nắng thênh thang và chàng bảo là đang đứng đợi ai đó, còn tôi nói rằng cũng có hẹn với bạn của mình ở đây. Thật ra “họ” không hề đợi ai, mà chỉ bịa ra một lý do để có cơ hội đứng cạnh nhau vài phút một cách hợp lý. Những câu chuyện vu vơ khởi đầu cho một sự quen biết nhưng làm cho buổi sáng chúa nhật như đẹp hơn và nắng vàng rạng ngời trong mắt... tôi!
Thật dễ dàng biết tên chàng vì nó nằm trên túi áo của bộ Jasper. Trước khi hai người mới quen đi về hai hướng, tôi hồn nhiên khi thấy chàng còn chưa hỏi tên của mình:
– Anh không muốn biết tên của bé ư?
– Có chứ, cô bé ơi! Cô bé tên gì?
Tôi nhoẻn miệng cười:
– ... cùng tên một loài hoa đặc trưng của Ðà Lạt! – Mimosa ư?
– Sai rồi! Nhưng tên ấy hay thật đó, anh cứ gọi như vậy đi nhé.
Đa hieu online số 3 Page 244