Page 246 - DH3-online
P. 246
nghi ngờ, không cho sự im lặng là bội bạc. Tôi đã chờ đợi ngay trong ngôi nhà mà chàng biết tôi đang trú ngụ, một thời gian dài như thế tôi đã không dám rời đi sợ chàng quay lại mà không gặp tôi. Nhưng chàng đã bặt tăm, tôi không thể tìm hiểu tin tức gì nữa dù sau đó tôi có cơ hội tiếp xúc với vài người quen của chàng, nhưng họ chẳng giúp tôi có được chút tin gì về người đã... mất dấu!”
Nàng mỉm cười một mình với những điều đang ồ ạt đến trong tiềm thức, rồi nàng nghĩ “... Ðó chưa phải là tình yêu, chỉ là một chút tình cảm của thời mới lớn, nó đã thoáng qua như một làn hương, làn hương cũng đã bay theo người ấy...”
Người đàn ông chợt nói trống không, kéo nàng ra khỏi hồi ức:
– ... Bây giờ thật khó tìm thấy nét dịu dàng, e ấp ở một thiếu nữ như ngày xưa!
Trong khi chỉ có nàng ngồi gần, nàng xem như ông nói với mình nên nàng lên tiếng:
– Thời xưa? Là lúc nào ạ?
- ... Lúc tôi còn trẻ!
Nàng nhìn một nhóm thiếu nữ vừa ngang qua, những cái quần short và váy quá ngắn, còn áo thì cũn cỡn, rộng cổ. Nàng hiểu lý do câu buột miệng của người đàn ông.
Đa hieu online số 3 Page 246