Page 249 - DH3-online
P. 249
và tôi thấy như mình đang trong cảm giác chờ đợi, với một chút thú vị vì nghĩ, mình cũng có những kỷ niệm tô điểm cho ký ức.
Người đàn ông thấy một sự cảm thông chan hoà với người vừa tình cờ gặp gỡ. Nàng dịu dàng và thân thiện biết bao:
– Xin hỏi tên của bà là gì được không? Biết đâu có lúc gặp lại..
– ... Tên tôi ư? Cùng tên một loài hoa đặc trưng của Ðà Lạt!
– Anh Ðào?
Nàng cười, ánh mắt xa xăm:
– ... Mimosa!
Cũng vừa lúc đó, chuông điện thoại trong túi nàng vang lên một khúc nhạc. Nàng lấy máy xem và nói nhanh:
– Xin phép ông, người nhà đang gọi tôi..
Nàng rời vị trí đứng lên, sau khi cúi chào tạm biệt. Người đàn ông chưa kịp phản ứng gì, nàng đã rảo bước nhanh,vừa đi vừa đàm thoại.
Sau câu trả lời “... Mimosa!”, trong đầu người đàn ông cũng thoáng hiện ra hình ảnh về một thiếu nữ của một thời xa xăm khi ông còn là một chàng trai trẻ đến vùng đất
Đa hieu online số 3 Page 249