Page 250 - DH3-online
P. 250
này rèn luyện để theo nghiệp kiếm cung. Ngày ấy đã xa lắm nhưng ông còn nhớ “... Ðể không cô đơn và có niềm vui trong một Chúa Nhật nào đó được phép ra phố, tôi đã tìm cho mình một “Em gái hậu phương” để có những buổi hẹn hò, và tôi cũng đã gặp một nữ sinh rất dễ thương, tâm hồn nàng thật trong sáng, thánh thiện. Chính tôi đã gieo vào trái tim nàng hạt mầm tình yêu, nhưng không thể vun xới cho nó tốt tươi, cũng như không có cách nào dừng lại. Nơi quê nhà tôi đã có đính ước với một người, và người ấy đang chờ tôi trở về. Thế rồi khi tôi rời xa Ðà Lạt, đó là “cơ hội” để tôi chấm dứt với người con gái mà tôi gọi là Mimosa! Một kỷ niệm đẹp nhưng không kém phần ray rứt từ lâu ngủ yên trong lòng, hôm nay chợt choàng thức...”
Mimosa! Là Anh Ðào đó ư?
Người đàn ông đứng lên, nhìn theo người phụ nữ đã đi một đoạn khá xa lên phía Khu Hòa Bình, mà ông không thể đuổi theo hay gọi nàng lại, dù là gọi rất to cũng chưa chắc nàng đã nghe.
Như một viên sỏi đã ném vào lòng hồ mất tăm, việc tìm thấy lại nó là việc không tưởng. Ông đứng sững yên, nhìn về hướng nàng vừa khuất sau những dòng xe, sau những hình ảnh ùa về trong trí nhớ, muộn màng!
Hồ Thụy Mỹ Hạnh
Đa hieu online số 3 Page 250