Page 37 - DH3-online
P. 37
sự ân hận về những việc làm của mình, tôi lánh xa những thằng bạn bỏ học ham chơi để bắt đầu vào việc học
Những bài toán không hiểu tôi nhờ những người bạn cùng lớp giỏi hơn giúp đỡ, nhờ vậy mà từ một học sinh đội sổ tôi đã ngoi lên được hạng trung bình vào cuối năm đệ thất. Vào dịp nghỉ hè năm ấy tôi đã nộp đơn thi lại vào lớp đệ lục trường trung học công lập “Trịnh hoài Đức “của tỉnh tại Búng. Hơn mấy trăm học sinh dự thi nhưng tôi đã lọt được vào hạng 2 trong số 5 thí sinh được tuyển, nhờ may mắn tôi đã trúng được bài toán tủ của thầy vừa mới dạy, cộng thêm vào bài luận văn xuất sắc của mình, hơn ai hết mẹ tôi là người mừng và hãnh diện nhất.
Trường nằm giữa cánh đồng lúa về bên phải quốc lộ từ Lái Thiêu đến Bình Dương, một dãy nhà lầu cao 2 tầng trắng toát màu vôi mới, trai gái học chung, sau nầy thì nữ sinh tách riêng về một ngôi trường khác, trường nữ trung họcTrịnh Hoài Đức cách đó không xa về hướng chợ Búng, có xe lửa chạy xình xịch qua lại mỗi ngày.Tôi vẫn là một học sinh không mấy khá trong lớp suốt năm học ấy, để chuẩn bị cho năm lên đệ ngũ mẹ tôi đã cho học thêm 3 tháng hè, những bài vở nào không hiểu tôi nhờ bạn giúp đỡ hay học thêm các sách luyện bài tập tại nhà, tôi học ngày học đêm kể cả quên ăn, quên ngủ. Mẹ tôi thường nhờ mấy người bạn mua thêm các sách cũ bán đầy các vỉa hè đường phố Sàigòn. Năm 1960 tôi đã qua được kỳ
Đa hieu online số 3 Page 37