Page 33 - NRCM2
P. 33

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


               Thiền sư Gisan gọi một tăng sinh mang một thùng nước                          không? Tôi vừa rửa rau, sơ ý bị nước cuốn đi, nhất định tìm lại,
           lạnh vào phòng tắm. Sau khi chuyển nước vào thùng tắm, ông                        nếu không sẽ đáng tiếc lắm.
           tăng đổ nước thừa ra ngoài.
                                                                                                  Ba người nghe xong, cười to ha hả, không thẹn mà đồng
               Gisan la: “Phí phạm. Tại sao ngươi không dùng nước thừa                       nói: Chúng ta đến nhà ấy dừng nghỉ hoằng pháp đi!   18
           tưới cho đám cây nào đó. Trong chùa này ngươi không được                               Chúng ta cúng dường Tam bảo là gieo một nhân duyên
           phí phạm một giọt nước”   17
                                                                                             lành thì chắc chắn sẽ gặt hái được một quả tốt đẹp.
               Tuyết Phong, Nham Đầu, Khâm Sơn ba thiền sư kết bạn
           với nhau cùng đi tham vấn, hoằng pháp. Một hôm, hành cước                              Có một hôm, đức Phật đưa chúng đệ tử ôm bát vào thành,
           đi qua bên đường của một dòng sông, đang lúc suy nghĩ phải đi                     đến trước nhà vợ chồng người Bà-la-môn nọ, Ngài đứng yên
           đến chỗ nào để dâng bát khất thực, thì thấy giữa dòng sông từ                     bất động. Đúng lúc ấy, trong nhà, người vợ đang nấu bếp, bỗng
           trên trôi xuống một miếng lá rau rất tươi.                                        nhiên bốn phía ánh sáng rực ngời, ánh sáng này không giống
                                                                                             với ánh sáng mặt trời hay mặt trăng, vì chiếu tới thân thì tự
               Khâm Sơn nói: Các huynh xem kìa, giữa dòng sông có lá                         nhiên có cảm giác êm ả, khỏe khoắn. Người đàn bà quay đầu
           rau trôi, đủ thấy phía trên có người ở, chúng ta hãy đi lên sẽ có                 lại nhìn mới biết là đức Phật và chư đệ tử đang đứng trước cửa
           người.
                                                                                             nhà mình. Bà thấy tướng hảo trang nghiêm của đức Phật cùng
               Nham Đầu nói: Một miếng lá rau tốt như thế mà để nó trôi                      dáng điệu uy nghi của chư Tỳ-kheo, tức thời sinh lòng hoan hỉ
           đi, thật là tiếc.                                                                 tôn kính, muốn đem nồi cơm mới nấu dâng lên các Ngài nhưng

               Tuyết Phong nói: Dân làng chẳng tiếc phước như thế,                           chợt nhớ lại người chồng ngu muội không tin Phật, nếu ông
           không gặp được người giáo hóa, chúng ta hãy đến thôn trang                        này thấy bà cúng dường Như Lai chắc không vui.
           khác để khất thực giáo hóa.                                                            Bà cảm thấy buồn rầu, ân hận bởi nghiệp  chướng mình đã

               Trong khi cả ba người bàn luận mỗi người một câu thì thấy                     tạo khiến kiếp này sinh làm thân đàn bà, lúc nào cũng bị người
           một người vội vã từ mé trên bên kia sông đi xuống, hỏi: Sư                        khác khống chế, sai khiến, không được tự do, không tự sinh
           phụ! Các ngài có thấy một miếng lá rau trong suối trôi qua đây                    sống được.


           17  “Thiền sư Gisan… giọt nước?” trích Góp nhặt cát đá, trang 134-135, Vũ Thế     18  “Tuyết Phong… hằng pháp đi!” Tinh Vân thiền thoại, tập 2, trang 115-116,
           Ngọc dịch chú, Nxb Phương Đông 2009.                                              Đạo Tâm dịch, Nxb Tôn giáo 2006.


                                         32                                                                                33
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38