Page 32 - trao yeu thuong
        P. 32
     Hướng  dẫn  con  học  bài
               xong, cha con tôi ra sân gieo
               hạt giống, trồng một mẻ rau
               thơm  mới.  Tôi  thấy  lòng
               thanh  thản  đến  lạ  thường.
               Chưa  kịp  hiểu  vì  nguyên
               nhân gì mà tự nhiên giữa cái đất thủ đô ồn ào náo
               nhiệt này, mình lại có được cái cảm giác hiếm hoi
               như vậy thì bỗng dưng con trai thốt lên "Bố ơi! im
               lặng nhờ". Tôi chợt nhận ra, Hà Nội đã bắt đầu
               bước sang cái mùa mũ khăn kín mít ra đường, má
               môi  nứt  toác,  áo  trong áo  ngoài.  Ai  ai  cũng  chỉ
               mong nhanh nhanh chóng chóng về nhà để quây
               quần bên cái tổ ấm của mình. Vô tình, chính điều
               đó đã trả lại cho Hà Nội cái sự bình yên vốn có.
                      Đâu  đó,  văng  vẳng  tiếng  rao  của  người  bán
               bánh khúc nóng. Tôi liền nghĩ ngay đến hình ảnh
               một người đàn ông với dáng vẻ gầy còm, khuôn
               mặt đầy khắc khổ, đang oằn người lên đạp chiếc xe





