Page 33 - trao yeu thuong
P. 33

chở đầy một thúng bánh khúc. Chắc ông ta sẽ mất



               cả đêm để bán hết chỗ bánh này. Có lẽ cũng như


               bao người khác, điều người đàn ông này đang nghĩ



               tới là bán thật nhanh cho hết chỗ bánh rồi về nhà


               trọ ngủ vùi trong chăn ấm. Tôi thì không nghĩ vậy



               và hoàn toàn ngược lại. Ngay lúc này đây, tôi đang


               mang trên người một chiếc áo khoác mỏng, chiếc



               quần đùi và đôi chân trần xỏ đôi dép nhựa. Cái rét


               đầu  mùa  như  đang  cố  xé  toác  đôi  chân  tôi  ra.



               Nhưng điều đó dường như vô nghĩa khi tôi đang


               thả hồn mình trong cái không gian yên ắng này.



                      Hạnh phúc phải chăng là những điều trái ngược


               hay chỉ là cảm nhận của mỗi người trong từng hoàn



               cảnh nhất định? Phải chăng hạnh phúc là những


               điều  mình  không  có  hay  chưa  có  mà  đang  tìm



               kiếm? Hay hạnh phúc là vật chất? Không hẳn vậy,


               hạnh phúc đôi khi chỉ là phút giây thoáng qua, là



               những sẻ chia nhỏ nhặt và tôi đang hạnh phúc gấp


               vạn  người  khác.  Ít  ra  tôi  còn  có  nhà  mà  ở,  có
   28   29   30   31   32   33   34   35   36   37   38