Page 66 - Anh Hùng John McCain
P. 66

66                                                                                                                                    Phan Quốc Tuấn



            Nhưng người mắc bệnh chê chửi thiên hạ, nhất là chê chửi người có vị trí cao trọng, lại
            càng thích thú và hăm hở chửi hùa theo để thỏa mãn ẩn ức tâm lý hèn kém ẩn sâu trong
            đầu. Kẻ nào không được họ “chọn” thì dù là tổng thống Mỹ, chắc chắn kẻ đó vừa ngu
            lại vừa dốt, đáng phỉ nhổ, chửi rủa là chuyện đương nhiên. Bệnh hoạn đến vậy là cùng.

            Cũng vậy, các cựu tổng thống như Clinton, Bush, Obama chưa hẳn muốn chỉ trích, chê
            trách Trump. Bản thân họ cũng chẳng hơn gì Donald Trump. Nhìn lại, trước khi làm tổng
            thống, cá nhân Donald Trump còn thành công hơn bản thân họ rất nhiều. Mà dù Donald
            Trump có dỡ hơn họ cũng chưa chắc họ muốn chê bai. Chỉ trích một tổng thống Mỹ
            đương nhiệm là điều họ không muốn làm, vì chính họ cũng từng ngồi ghế tổng thống. Tại
            sao Clinton không chê Bush? Tại sao Clinton và Bush không chê Obama? Vậy tại sao
            Clinton, Bush, Obama lại cùng chê Trump? Nên tập thắc mắc điều này. Rõ ràng Ban Tam
            Ca CBO (không phải AVT) này cùng hát một nhịp. Chẳng qua họ bị bắt buộc phải lên
            tiếng chê bai Donald Trump, dù chẳng muốn. Bởi họ phải làm theo lệnh trên truyền
            xuống. Bản nhạc đã được hòa âm sẵn, họ chỉ có bổn phận cùng cất giọng xướng lên cho
            đúng bè, cùng nhịp. Dù sao điều này cũng nói lên thân phận tay sai của họ. Cấp trên của
            họ là ai hy vọng đến đây có người đã hiểu, hoặc chờ xem phần cuối sẽ rõ.

            Vài người không hiểu ẩn tình này bị những bản tin của truyền thông hay vài lời chỉ trích
            của Ban Tam Ca CBO khiến phải nhức đầu, chóng mặt là điều khó tránh. Nên nhận ra
            thực tế rằng, những đấu đá chính trị trên thượng tầng khí quyển hoàn toàn không tùy
            thuộc vào sự thương hay ghét, hoặc đỡ hay chống, của người dân. Đặc biệt là cộng đồng
            người Mỹ gốc Việt, vốn quá ít ỏi, so ra như muối bỏ biển, chẳng ăn thua gì cả. Đạo luật
            về bảo hiểm sức khỏe Obamacare được ban hành không phải do dân yêu cầu. Nó đã được
            nhen nhúm từ năm 1970 do Ted Kennedy đề xướng. John McCain lúc chống Obamacare,
            lúc đỡ Obamacare, không phải do cử tri của ông ở Arizon, hay dân Mỹ, thay đổi khẩu vị.
            Mà chỉ là những chiêu số phù phép, biến hóa trong khi ông ta hành nghề chính trị tại
            quốc hội. Ở trên thượng tầng khí quyển đó, ông quyết định sao, người dân phải chịu vậy.
            Bây giờ, luật về bảo hiểm sức khỏe Obamacare có bị hủy bỏ cũng không phải do dân
            chống. Phải hiểu đó là kết quả của những đấu đá trên thượng tầng khí quyển. Người dân
            dưới thấp có muốn nhìn lên cũng khó lòng thấy rõ. Trên cao nhiều mây trắng thì dân ở

            dưới được bóng mát che nắng. Trên cao nhiều mây đen thì dân ở dưới chịu cảnh mưa rào
            lụt lội. Dù hưởng bóng mát hay bị đội mưa không phải là điều người dân quyết định. Khi
            Bush ban hành đạo luật Patriot (2001) không phải là do dân chúng Mỹ yêu cầu. Bàn tán
            chuyện thương ghét theo truyền thông là cho vui miệng, hay tự khiến nhức  đầu, chứ
            chẳng có tác dụng hay ảnh hưởng gì đến thượng tầng khí quyển ở tuốt trên cao. Nên chịu
            khó suy nghĩ để nhận ra thực tế này.

            Huyền thoại dân chủ dân bầu là nói cho vui miệng khi đang say mê xem tuồng cải lương
            của soạn giả Hà Triều Hoa Phượng. Nên nhớ điều này.
   61   62   63   64   65   66   67   68   69   70   71