Page 71 - Anh Hùng John McCain
P. 71

Anh Hùng John McCain Và Hàng Không Mẫu Hạm Forrestal                                                                71



            “cho thấy” từ bao năm nay, những đám mây đen u ám che khuất bầu trời trên cao khá lâu.
            Bây giờ, có kẻ cả gan dám vẹt mây, chống bão, chắc chắn sẽ có đụng độ dữ dội là điều
            khó tránh. Tuy vậy, chuyện mưa gió bão bùng trên cao vẫn không là điều người dân dưới
            thấp có thể quyết định. Vẫn là chuyện may nhờ rủi chịu, tùy vào cuộc thắng bại giữa hai
            phe bá đạo hay vương đạo, của lưỡng phái hắc bạch, chính tà.

            Một ví dụ. Luật mọi người muốn lái xe phải mua bảo hiểm. Trước năm 1987 mua bảo
            hiểm xe hơi là tùy theo ý muốn của từng người. Các hãng bảo hiểm than phiền họ phải
            tốn quá nhiều tiền bồi thường vì những người không mua bảo hiểm gây tai nạn nên phải
            có người chịu thay cho họ. Nhưng đó là các hãng bảo hiểm nói. Không phải là luật. Ai
            muốn mua thì mua, ai không mua có chuyện gì ráng chịu. Tuy nhiên, đến năm 1987, khi
            đã thành luật rồi thì ai không  đồng ý cũng phải ráng chịu.  Đã là luật tức bắt buộc
            (mandatory). Nghĩa là mọi người phải mua bảo hiểm mới được quyền lái xe. Bảo rằng do
            sự yêu cầu của dân chúng nên các nhà lập pháp phải “do dân và vì dân” thì quả là kỳ dị.

            Một ví dụ khác. Luật bắt buộc mua bảo hiểm Obamacare. Trước khi tổng thống Obama
            ban hành dự luật này đã gây nên nhiều chống đối. Tuy vậy, các nhà lập pháp Hoa Kỳ vẫn
            thông qua theo đường lối “dân chủ” nhất thời đại là: “Chúng ta phải thông qua dự luật
            thì mấy người mới biết trong đó nó có cái gì.” (“We have to pass the bill so that you can
            find out what is in it.”) Nghe lại lời phát biểu của Nancy Pelosi ở đây.

            Rõ ràng, người dân có muốn hay không, không phải là mối quan tâm của các nhà lập
            pháp. Họ ra luật vì ai thì chưa biết, nhưng bảo là “vì dân” thì cũng rất hiếm khi. Đã lỡ
            “bầu” họ lên rồi thì làm chuyện gì tùy ý họ. Người dân chỉ có việc cúi đầu tuân lệnh, khi
            đã thành luật. Ngay cả tổng thống Obama cũng không hề biết trong  đạo luật này có
            những gì khi ông ký sắc lệnh ban hành (inacted). Khi lên làm tổng thống Donald Trump
            đòi hủy bỏ Obamacare. Chỉ cần một lá phiếu của John McCain là đạo luật Obamacare sẽ
            bị hủy bỏ hay không. Nhưng kỳ này John McCain lại ghét Donald Trump thậm tệ.
            Chuyện gì Donald Trump  đề ra cũng bị John McCain chống  đối, không riêng gì
            Obamacare. Thế là  chỉ với ngón tay cái chỉa xuống (thumb down) của John McCain,
            người dân Mỹ đành phải sống với Obamacare, dù muốn hay không. Điều khôi hài, hay bỉ

            ổi, là từ khi Obamacare mới bắt đầu cho đến khi Donald Trump chưa xuất hiện, chính
            John McCain là kẻ chống Obamacare liên tục và ồn ào nhất. Nhưng kỳ này do thù ghét
            Donald Trump nên ông nghị sĩ Arizona đã làm điều mà “ông cho là đúng cho dân chúng
            Hoa Kỳ” (“what he thinks is right for the American people”). Người nào không nhận ra
            sự mỉa mai ở đây mới là ngộ.

            Hóa ra, nhà lập pháp John McCain không cần biết điều đó có lợi hay có hại cho người
            dân Mỹ. Trước đây ông chống Obamacare vì quyền lợi dân Mỹ!? Bây giờ ông chống việc
            hủy bỏ Obamacare cũng vì quyền lợi dân Mỹ!? Khoan nói đến việc Obamacare tốt hay
            xấu cho người dân Mỹ. Với một ngón tay cái chỉa xuống của John McCain, bao nhiêu
            triệu người dân Mỹ đành phải sống với điều ông nổi hứng bất tử. Dù muốn hay không.
   66   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76