Page 72 - Anh Hùng John McCain
P. 72

72                                                                                                                                    Phan Quốc Tuấn



            Mà ngón tay cái chỉa xuống này vì sự hận thù cá nhân của John McCain đối với Donald
            Trump,  chứ không phải vì dân Mỹ. Câu nói của Donald Trump rằng: “John McCain
            không phải anh hùng,” quả thật có ảnh hưởng lớn lao. Có thể nói, trâu bò húc nhau, ruồi
            muỗi chết, là đây. Bởi vậy, nên tập nhận ra thực tế rằng những đấu đá trên thượng tầng
            khí quyển, người dân dưới thấp không có quyền biết tới. Ở trên cao họ quyết định sao
            người dân ở dưới thấp may nhờ rủi chịu.

            Thật ra, không riêng gì cá nhân John McCain, hầu hết những người hành nghề chính trị
            như Hillary Clinton, John Kerry, đều như vậy cả. Một thực tế nghề nghiệp mà đại tá Earl
            Hopper đã nhận xét về kẻ hành nghề chính trị: “Ông ta sẽ làm bất cứ điều gì miễn là
            được trả tiền. Chỉ có vậy.” (“He would do whatever money pays him to do. That’s all.”)
            True John McCain, Oct 10, 2008. Và cả ba nhân vật hành nghề chính trị nầy từ ghế nghị
            sĩ bò lên tính chộp ghế tổng thống cũng chỉ là những đợt tiến thân trong nghề nghiệp. Dù
            rằng cả ba đều thất bại. Ai ngu khờ cho rằng họ vì dân vì nước chết ráng chịu.

            Xin nhắc lại ở đây. Trên cao có nhiều mây trắng, người dân may mắn có bóng mát đỡ bớt
            ánh nắng nóng cháy của mặt trời. Trên cao có nhiều mây đen, người dân dưới thấp phải
            đội mưa lội nước. Hoàn toàn, không có quyền quyết định. Đây là ý nghĩa thực tế của hai
            chữ “dân chủ” của phương tây. Như ở trên đã nói, “chính trị gia” cũng như “sửa xe gia.”
            Họ cũng đang hành nghề để kiếm sống. Ai trả tiền thì họ sẽ làm theo ý muốn của người
            trả tiền. Chỉ có vậy. “He would do whatever money pays him to do. That’s all.”

            Nói vậy, không phải tình trạng “dân chủ” này chỉ xảy riêng ở Hoa Kỳ. Ở đây sẽ nhìn qua
            vấn đề tị nạn Hồi Giáo để cùng tìm một nét chung trên thế giới.

            (1) Tại Canada, không phải do dân chúng yêu cầu mà thủ tướng Justin Trudeau ban hành
            luật M-103 để bảo vệ người Hồi Giáo. Theo luật này, người Canada nào nói xấu Hồi
            Giáo là bị kết tội hình sự. Nhưng chỉ riêng Hồi Giáo thôi. Nói xấu Phật Giáo, Ấn Giáo thì
            không sao. Tại châu Âu, dân da trắng đã trợn trắng con mắt, kinh hoàng vì sự ngang
            ngược, phá phách của những người “tị nạn” Hồi Giáo từ các quốc gia như Syria, Iran,
            Iraq, Afghanistan.


            (2) Dù bị dân chúng phản đối, thủ tướng Merkel của Đức, tổng thống Macron của Pháp,
            vẫn ban hành luật mở cửa biên giới nhận thêm người “tị nạn” Hồi Giáo. Dù những người
            Hồi Giáo mới nhập cư rầm rộ biểu tình và tuyên bố rằng họ sẽ xâm lăng và cai trị cả châu
            Âu. Đến đâu họ cũng gây rối và ngang nhiên hãm hiếp đàn bà con gái. Người dân địa
            phương đụng đến, kể cả cảnh sát, liền bị quy tội kỳ thị chủng tộc và truy tố ra tòa.

            (3) Tại Úc, vấn đề người “tị nạn” Hồi Giáo đã đến tình trạng rối tung cả xã hội. Năm
            2013, bà thủ tướng Julia Gillard phát biểu rằng: “Tôi đã quá mỏi mệt về việc quốc gia này
            cứ phải lo lắng về việc có xúc phạm hay không đến vài cá nhân hay văn hóa của họ. Nếu
            các người không thấy vui vẻ thì hãy ra đi. Chúng tôi không ép buộc các người đến đây.
   67   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77