Page 75 - Anh Hùng John McCain
P. 75
Anh Hùng John McCain Và Hàng Không Mẫu Hạm Forrestal 75
Điều hiển nhiên rằng, ai cũng tự cho mình là kẻ hay, người giỏi, biết rành chuyện chính
trị nước Mỹ, biết cần phải “đưa” ai lên làm tổng thống Hoa Kỳ. Tuy vậy, cũng nên chịu
khó nhớ lại rằng: “lá phiếu” của một người Việt vừa vào quốc tịch vài tháng, đọc tên Mỹ
không rành, không biết cách bầu nên “chọn lầm” tên ứng cử viên, cũng có “giá trị” như
lá phiếu của chủ tịch hạ viện Hoa Kỳ. Trời đất. Có thật vậy sao? Hãy nên vui mừng, tự
hào vì cái quyền “nặn ra tổng thống” (president maker) của mình. Đọc đến đây mà không
hoảng hồn đến té cười thì mới thật là “ngộ.”
Thử đặt thân phận của mình vào vị trí của Hillary Cliton may ra sẽ rõ. Cả một đời vật lộn,
tranh giành, chém giết, chiến đầu, đổ mồ hôi, sôi máu mắt, quyết đạt cho bằng được mục
tiêu, nhằm thỏa mãn cho bằng được tham vọng quyền lực chính trị. Suốt bao nhiêu năm
qua, đã từng đập đầu kẻ nầy, bẻ cổ đứa kia, đạp nhào kẻ nọ. Dứt cựa John Kennedy Jr..
Đuổi cổ Donald Rumsfeld. Đập đầu Joe Biden. Bẻ cổ Bernie Sanders. Thanh toán Seth
Rich. Và còn nhiều nữa, nhiều nữa, và nhiều nữa. Không biết bao nhiêu mà kể. Nhưng
quái lạ. Cuối cùng, vào cái giây phút quyết định, lại đi “giao số phận” cho những đứa ngu
ngốc đến từ cái xứ cha căng chú kiết nào đâu. Bảng tên đường cũng đọc không được. Một
chữ tiếng Mỹ nói cũng không xong. Nhưng đám người này lại “có quyền quyết định” ai
ngồi ghế tổng thống Mỹ. Vậy thì ưu tú, hay thượng lưu ở cái chỗ nào? Vậy thì “elite” ở
cái chỗ nào? Vậy thì tự xưng sinh ra để cai trị để lãnh đạo thiên hạ ở cái chỗ nào? Nếu
vậy, ngồi được cái ghế tổng thống Mỹ hay không cũng do mấy chục triệu lá phiếu “chọn
lộn tên” hay sao? Vừa phải thôi chứ. Suy nghĩ, suy nghĩ, và suy nghĩ đi. Có điều cái “trò
chơi lớn” này quá “lớn” nên cái đầu dù có “suy nghĩ” cũng kham không nổi.
Như đã nói, chuyện anh hùng hay chị dũng của John McCain chỉ là chuyện tào lao. Báo
chí có ồn ào sau hai tuần mọi chuyện cũng sẽ đi vào quên lãng. Kể cả kẻ tôn xưng
McCain là anh hùng cũng chỉ một tuần là hết hạn. Hai chữ anh hùng của McCain, so với
Việt Nam thì ăn thua gì. Trừ những người Việt sang Mỹ trước ngày 30/4/1975, ai cũng
biết cả Miền Bắc đều là anh hùng chống Mỹ. Đi ra ngõ đã gặp anh hùng diệt Mỹ. Đâu chỉ
có mỗi một chị dũng John McCain bị bắn hạ như Hoa Kỳ. Và ở đây không bỏ công lo ba
cái chuyện ruồi bu này của John McCain. Chẳng qua, như đã nói, mượn John McCain
như hòn sỏi, quăng xuống đám ruộng để đuổi bầy chuột cắn lúa. Tức mượn chuyện này
nói chuyện khác. Chỉ có vậy. Hy vọng đến đây người đọc sẽ nhận ra được vài điều.
Tuy rằng chưa đầy đủ, bài này cố tình viết khá dài, nhằm âm thầm loại bỏ người có cái
đầu nhỏ hẹp, thần kinh yếu đuối, kém suy luận. Bởi chỉ cần đọc khoảng một ngàn chữ họ
đã mất khả năng tập trung, mất khả năng nhận xét. Do vậy, không mong gì ở đây. Riêng
với người có tinh thần tìm hiểu sự thật, dù không thể nào trực tiếp nhưng hy vọng vẫn có
thể “nhìn ra” được phần nào sự việc. Từ đó, có cơ hội để tự tìm hiểu thêm thực tế cuộc
đời.
Hy vọng sau khi chịu khó nhìn lại và suy nghĩ, sẽ thấy bản thân mình đáng tội nghiệp đến
thế nào. Khi nhận ra rằng truyền thông đã nhét vào đầu mình quá nhiều rác rưới.