Page 243 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 243
Mặc Khách
SỬ TÌNH CA NỨC NỞ !
Lòng xúc động trào dâng theo giòng nhạc
Lời ca buồn nức nở xé không gian
Việt Khang! em là hiện thân tuổi trẻ
Tiếng kêu than…sắt đá cũng vỡ tan !
Anh, người Việt sao quên mất cội nguồn ?
Quên Đất Nước nuôi anh tự bao đời
Hãy nhìn xem bọn cường hào ác bá
Bóp nghẹt “dân oan” đói rét tả tơi
Giặc ngọai xâm lộng hành trên đất Mẹ
Còn anh ? sao xử ác trái lương tâm
Anh làm ngơ những mảnh đời loang lổ
Tàu lạ nào cướp của giết ngư dân
Trang sử Vịêt xú danh màu ô nhục
Yêu Quê hương tuổi trẻ cùng xuống đường
Trong kiên giam từng nhịp tim thoi thóp ?
Đêm Giao Thừa khóc Mẹ nhớ người thương…
Anh nhìn xem thân nữ nhi yếu đuối
Dâng cho đời run rẩy dưới đòn đau
Lệ dâng tràn tim lòng tôi se thắt
Thương dân nghèo sao anh nỡ làm đau ?
Nghe em hát hồn tôi thêm xao xuyến
Yêu Quê hương dân tộc xót xa lòng
Nốt nhạc buồn làm cay thêm đôi mắt
Sao đành lòng nhìn nô lệ diệt vong !
Thương dân tộc cất lên lời tha thiết
Lồng tiếng đàn em hát khúc bi thương
Lời bay cao quyện theo hồn sông núi
Thức giấc lòng dân cứu lấy Quê Hương!
Nghe em hát từng tế bào rung động
Sủ tình ca nhức nhối buốt con tim
Quê Huơng ơi đàn con Mẹ tan tác
VN đâu? Tôi mỏi mắt đi tìm...
224