Page 244 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 244

Giữa Đời Hư Thực
                 TRỞ CỜ

                 Bôi mặt trở cờ chẳng có ta
                 Hỏi phường sâu bọ thẹn thân già
                 Sá chi một chút bã danh lợi
                 Mà phải lòn trôn nhục tộc gia
                 Đất nước ngã nghiêng dân khốn khổ
                 Sao đành cúi mặt giả mưa sa
                 Cùng loài khác giống lũ hèn mọn
                 Uốn bút cầu vinh, hổ Mẹ Cha !
                 MẶC KHÁCH

                 AI NHỚ NGÀN NĂM BỌN TRỞ CỜ


                 Tháng tư chưa đến làm sao biết
                 Lòng dạ tình đời dễ đổi thay
                 Môi ai còn đọng lời ngụy biện
                 Thôi để lời buồn theo gió bay .
                            Tháng Tư náo nức lòng ai đó
                            Đã biết bao điều ngỡ giấc mơ
                            Thiết tha chợt thấy như xa lạ
                            Ai gọi là vui ? bọn trở cờ !
                 Tháng tư sao nỡ tình phai nhạt
                 Khép lại lòng tôi một nỗi buồn
                 Hôm nay lộ rõ từng nhân cách
                 Khúm núm, xum xoe cảnh cúi lòn
                            Tháng tư phân định lòng hư, thực
                            Mắt đã đong đầy kẻ dối gian
                            Đêm nghe trăn trở hồn vong quốc
                            Sao bảo cùng tôi chung Cờ Vàng !?
                 Tháng tư sum họp, người chia cách
                 Tôi khóc ai vui cũng lẽ thường
                 Tháng tư tôi chẳng hờn ai cả
                 Giấc mộng chưa tròn thẹn núi sông
                            Mai kia cũng chết cùng giun dế
                            Chỉ tiếc giùm cho bọn trở cờ
                            Cúi đầu nịnh bợ vô liêm sĩ
                            Muôn đời lưu lại tiếng nhớp nhơ !
                                              MẶC KHÁCH


                                        225
   239   240   241   242   243   244   245   246   247   248   249