Page 116 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 116
đụng chạm thân thể giữa các thiền sinh dù khác phái hay
cùng phái được áp dụng mọi lúc mọi nơi trong toàn khu
vực trung tâm thiền.
Chuyện này làm tôi nhớ lại, và hiểu ra, luật lệ
khóa thiền và mọi điều cấm kỵ có lý do của nó mà khi
“đụng chuyện” tôi mới thấy cảm phục thiền sư Goenka
khi thầy đưa ra những điều lệ này. Đặc biệt lệnh cấm
thiền sinh không được đụng chạm thân thể nhau. Lần
kia vì thấy mỗi khi ra nghỉ giải lao tôi đấm chân liên tục,
có cô gái người Việt tốt bụng bước lại bảo để cô ấy chỉ
cho cách tập sẽ hết đau nhanh. Tôi chưa kịp phản ứng,
cô bé nhanh nhẹn đẩy tôi vào sát tường, chụp lấy hai tay
tôi đưa lên cao miệng kêu tôi nhón gót. Ngay lập tức, cô
phục vụ chạy lại ngăn cản. Vì điều này mà tôi bị cô thiền
sư phụ tá gọi lên gặp riêng. Tôi hớn hở bước vô phòng
mang theo những câu thắc mắc vì ngỡ cô muốn giúp.
Nào ngờ sau khi giải đáp cho tôi xong, cô nhắc nhở nhẹ
nhàng về việc “đụng chạm thân thể” với thiền sinh khác.
Thì ra việc phạm cấm kỵ của tôi đã được báo cho cô.
Nhưng tôi không phiền vì biết lỗi của mình.
Cô LĐ nói, sự đụng chạm thân thể ngoài việc
khiến cho thiền sinh phân tán tư tưởng, ở đây mỗi ngày
ngồi tĩnh toạ ai cũng cố quán thân tâm để đẩy ra ngoài
cho sạch những uế trược, những bất tịnh chất chứa lâu
đời đang dần trồi lên từ trong tiềm thức. Sự đụng chạm
này có khi còn truyền cho nhau những điện năng, từ
trường xấu của đối phương, nếu có, và mình sẽ rất khó
mà định tâm. Nghe vậy tôi… sáng mắt ra, nhớ lại
chuyện tôi và các bạn cùng phòng gặp phải, và đã “trả
111