Page 175 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 175

Nhuận sắc Bài 18
                 Nghe ai rồi cũng phải nghe mình,
                 Kinh ở trong lòng mới thiệt Kinh.
                 Đã biết Tai nghe và Mắt thấy,
                 Song nhờ Tánh Giác ngộ Tâm Kinh.
                 Tâm Kinh ấy quyển kinh Vô tự*
                 Tánh Giác nhờ Thầy mở đức Tin.
                 Tâm Tánh ngộ rồi thông “Đạo lớn”,
                 “Tánh Không” “Tâm Giác” đạt “Vô Thinh”.
                 (24/4 âl Kỷ Sữu, tr47)

          Nhuận sắc Bài 19
          Ngó ngay chỗ ngó đắc “Chơn linh”,
          Kỳ thiệt ‘khiếu linh’ ở tại mình.
          Người trí người ngu đều Thức Giác,
          Kẻ cao kẻ thấp cứ “đăng trình”.
          Dứt Mê, đoạn Chấp, lìa ân oán,
          Tiêu chướng, trừ “Ma”*, dứt nghĩa tình.
          Gặp đặng minh sư khai các khiếu,
          Bền lòng Tu Luyện đạt “Vô Sinh”. (24/4 âl/Kỹ Sữu,
          tr.47)

                 Nhuận sắc Bài 20
                 “Tu Hành” phải ráng giữ chừng “Ma”.
                 Chế được “Ma vương”* dễ tới ‘Nhà’.
                 “Lặng lẽ” bên Tai đừng ngó lại,
                 “Im lìm” trước Mắt chẳng lo ra.
                 Ngoài hươi “gươm Huệ” mà trừ giặc,
                 Trong niệm “Tâm Kinh” cốt đuổi tà.
                 Dù gặp non cao cùng núi thẳm,
                 Bền lòng chặt dạ cứ đi qua.  (Kỹ Sữu – 2009,
                 ‘Vô vi Pháp, tr.56)




                                                                170
   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179   180