Page 177 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 177

Nhuận sắc Bài 24
                 Đề quang nhớ giữ mực trung bình,
                 Tai Mắt thâu về tỏ tánh linh.
                 “Điều Tức” nên ngừa điều cấm kỵ,
                 “Điều Tâm” cần giữ nghĩ linh tinh.
                 Nghe đâu bỏ đó đừng sanh sự,
                 Thấy nọ quên kia chẳng động tình.
                 Chữ Tịnh” là nguồn trong “Đại Đạo”,
                 “Im lim lặng lẽ”* đắc “Vô Thinh” . (25/4 âl/Kỹ
                 Sữu,tr.80)

          Nhuận sắc Bài 25
          Mình tự xét mình thế mới hay,
          Phải nhờ “tịch tịnh” “Đạo” an bày.
          Một lời một nói, không tranh cải,
          Khi Đứng, khi Ngồi, giữ lẽ ngay.
          “Tỉnh Thức” là Tâm người “Giác Ngộ”,
          ”Vô minh” ấy Tánh kẻ phàm thai.
          Thân tuy lao động Tâm không động,
          Chí quyết trau dôi để “Bất Lai”*. (24/4 âl Kỹ Sửu,
          tr.44)

                 Nhuận sắc Bài 26
                 Rớt, thành, hai lẽ chẳng so đo,
                 Có lạ chi đâu phải dặn dò!
                 Cố gắng dồi mài, không sợ rớt,
                 Buông lung “trạo hý”, khá rầu lo!
                 Đứng như đứng lặng, đừng chao động,
                 Làm cứ làm thinh, chẳng chuyện trò.
                 Trọn đủ tứ thời trong  “Chánh niệm”,
                 “Chơn Tâm” hiển hiện khá gay go. (25/4 âl/Kỹ
                 Sữu, tr. 81)




                                                                172
   172   173   174   175   176   177   178   179   180   181   182