Page 182 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 182

Nhuận sắc Bài 39
              Đôi Mắt là linh khiếu của Thần,
              Nằm,Ngồi, Đi, Đứng, khá cân phân.
              Ngó, thì ngó xuống Tâm không phóng,
              Nghe, chớ Nghe xa chẳng hại Thần.
              Trước mắt cứ thâu chừng ‘một vói’,
              Sau lưng chớ hở tới vài phân.
              Nằm, Ngồi, Đi, Đứng, gìn tâm ý,
              Giữ được “Như Như” chẳng Nhiễm Trần. (25/4 âl/Kỹ
              Sữu, tr. 131)

                     Nhuận sắc Bài 40
                     Phước đức nên trau chuốc hết mình,
                     “Tu” nhờ Phước đức mới hiền minh.
                     Thương người, thương vật, thương cây cỏ,
                     Mến nước, mến non, mến cảnh tình.
                     Nói phải nửa lời, hơn “Niệm Phật”,
                     Làm lành mọi việc, quá “Trì Kinh”.
                     Đem lòng “bác ái” thay tư kỷ,
                     Rèn hạnh người “Tu” phát huệ minh. (26/4
                     âl/Kỹ Sữu, tr. 132)

              Nhuận sắc Bài 41
              Trong mình có sẳn cái cân Trời,
              Cân ấy người “Tu” gọi tấc hơi.
              “Thiệt Động” đừng quên dò mỗi việc,
              “Khẩu Khai” phải nhớ nghiệm từng lời.
              Lưỡi cong, Miệng ngậm, ngừa tai họa,
              “Mắt lắp Tai ngơ”, tránh tổn hơi.
              Ví biết làm thinh là qui nhứt,
              Tu Thiền ắt sẽ hết chơi vơi.  (26/4 âl/Kỹ Sữu, tr. 132)





                                                                    177
   177   178   179   180   181   182   183   184   185   186   187