Page 197 - Tuyen tap VTLV 2017
P. 197
Tuyển Tập VTLV 2017
mắt no tròn, tôi biết cô bé đang cười với nhóm bạn, e ấp bước
qua sóng mắt tôi, và cái giết lòng trai lính là chút da thịt nõn nà
hờ hững ngọt lịm đỏng đảnh lộ theo đường xẻ tà áo hai bên
bám lấy eo nàng.
Tôi chợt tình nguyện bước theo xa xa để nhìn những vạt áo bay
trong nắng chiều đường bụi.
-“Hết rồi…! Bóng dáng xuân xưa
Áo em đã khuất nẻo đưa đường về
Bây chừ gío bụi sơn khê
Hỏi ai có nhớ lời thề trong mưa…!
Tôi bỗng bật cười lớn khi nhớ lại hai câu thơ của thi sĩ Hàn
Mạc Tử, và nhớ tới Dzung, Nguyễn thi Dzung, cô bé răng
khểng, tóc thể óng ả ngày nào đã xa trong tuổi học trò…
Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi…
Nhóm nữ sinh bất ngờ nghe được tiếng cười của tôi vội chạy
và biến mất vào ngõ hẻm, tôi lững thững quay về đường cũ, tự
hỏi:
- Chẳng lẽ mình theo cô bé có đôi mắt bồ câu den nhánh kia
bởi bé giống Dzung?
Dzung bây giờ ra sao ? Gần hai mươi năm rồi… Trung
học Ban Mê Thuột cũng đã xa… hoa phượng cũng đả tàn mấy
mùa… và chính mình cũng đã đổi thay :
Bỏ bạn bè… bỏ cuộc tình vừa chợt say… bước vào dòng
tu…xuất ra … thế là cửa thiên đàng đã đóng ngay sau lưng…
Làm trai thời loạn… đao binh… tình yêu là cây súng.. có
chăng chỉ là những lãng mạn bước hoang, lững thững như mây
ngàn trôi lang thang, và bóng dáng người con gái răng khểnh
cũng đã nhạt nhòa bởi đời lính phong sương… Em đã lấy
chồng… anh hoài thương một kiếp như mưa nhẹ về chiều làm
rụng lá vàng thu…!
Đoàn Kết - 187 -