Page 138 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 138
Tuyển Tập Văn Thơ Lạc Việt
lớn nữa là con trâu mà rồi có giải quyết được gì đâu, vẫn
bệnh tật ốm đau và nghèo đói đeo đẳng truyền kiếp, nhưng
vẫn không dũ bỏ được ; Thần linh ngự trị trong đời sống xã
hội và đời sống tâm linh họ như là một vật cộng sinh quái
đản, vừa phiền phức vừa tốn kém. Do đó đối với hệ thống
thẩn linh cũ, họ ghét sợ chứ không tôn trọng. Cho nên khi
đạo Tin Lành mang đến cho họ một vị Chúa đầy quyền phép,
vừa yêu thương họ, răn dạy họ bằng những gíao lý gần gũi
và thực trong đời sống, bảo vệ con người khác với hệ thống
thần linh cũ của họ chỉ nhận chứ không cho, trái lại, Chúa
chỉ cho chứ không nhận. Vì vậy họ chấp nhận Chúa như một
kho báu mà lần đầu tiên họ tìm được, và họ sẵn sàng đoạn
tuyệt với qúa khứ để đi theo Chúa. Sống Chúa che chở, chết
Chúa cho về nước Chúa, tức là được gỉai thoát lên thiên
đàng, vì từ xưa đến nay sống chết là vấn đề nan giải của con
người, nay cánh cửa thiên đàng đã hé mở, cũng là chuyện
tâm linh con người đã có hướng giải quyết; Rõ ràng là đạo
Tin Lành đã lấp được chỗ trống trong tâm linh của các dân
tộc ít người.
Chị và cả chồng Nhung nữa đều cho rằng Đạo Tin Lành
không thực tề, sống trên đất mà cứ nghĩ đến chuyện trên trời.
Nhung không nghĩ như vậy. Vì một người Tin Lành chân
thật là một ngươì sống với thực tế, vì họ biết chắc chắn rằng
mọi sự rồi sẽ qua đi, chỉ có đức tin, sự hy vọng và tình yêu
thương là tồn tại. Họ cũng biết trong đấng mà họ đặt long tin
cậy, qúa khứ, hiện tại, tương lai không thay đổi nên đó là
một thực hữu vì nguồn sống là một nguồn không dời đổi;
Khi sống với điều đó họ sống thực tế vì con người vào đời
không có gì cả và khi trở về bụi đất cũng vậy. Nhưng điều
mà con người thực sự sở hữu và tồn tại mãi mãi con người
137