Page 273 - Tuyen Tap VTLV 2020
P. 273
Quê Hương và Nỗi Nhớ
Tuy tình trạng lúc bấy giờ quá hiểm nguy, chết như chơi,
Ba vẫn bình tĩnh liên lạc với Trường Phi Hành, đài rada
Paddy, để báo cáo cho họ biết:
Ba đã rớt máy bay gần đỉnh núi cao, thời tiết quá xấu,
lại bay trong mây mù trên 10 phút, mất phương hướng, nên
không xác định được tọa độ hiện tại, mọi người chỉ bị thương
nhẹ, có thể di chuyển được. Xin phi cơ soi sáng và trắc giác.
Phi hành đoàn gồm 4 người chờ cấp cứu…Trong khi chờ đợi
được cứu, Ba đề nghị mọi người phải ra khỏi phi cơ ngay, vì
mưa gió mỗi lúc một mạnh thêm, nên ngồi trong phi cơ
không an toàn, lỡ mà rớt xuống vực thẳm thì chỉ có nát thây!
Mọi người đồng ý liền, Ba cho từng người ra một và
phải thật nhẹ nhàng, trong khi đó, số người còn lại dồn về
phía bên phải của phi cơ để giữ an toàn, sau khi mọi người
ra hết, Ba không quên mang theo máy ARPC 25 của anh
trung úy Pháo Binh,
Chuẩn Tướng Oánh, Chỉ huy Trưởng Trung Tâm Huấn
Luyện Nha Trang, sau khi được báo cáo có một Phi cơ của
Trường Phi Hành bị rớt, Phi hành đoàn còn sống và liên lạc
được, nên ông đã có mặt để trực tiếp hướng dẫn phi hành
đoàn lâm nạn.
Ông ra lệnh cho Phi hành đoàn rời khỏi máy bay, đi càng
xa phi cơ càng tốt, phải thật bình tĩnh và tuân theo lệnh của
ông, vì khu vực này không được an toàn, luôn có sự hiện
diện của Cộng quân.
Ba ra lệnh cho phi hành đoàn đi hàng dọc từng người
một, nắm lấy tay nhau để khỏi bị thất lạc, mưa gió bão bùng,
từng đợt gió rít nghe lạnh cả người, hợp cùng những trận
mưa ào ào đổ trên lá cây, tạo nên một thứ âm thanh thật