Page 133 - TuyenTap 2018 VTLV
P. 133

Tuyển Tập VTLV 2018


            hai người đến với nhau cũng còn dài lắm, không đơn giản như chàng
            nghĩ đâu. Chàng định bụng hãy cố gợi chuyện để làm quen với nàng
            trước còn mọi sự hãy từ từ tính sau.

                 Trong khi đó thì Quyên cũng thả hồn theo ý nghĩ của nàng. Anh
            chàng này tán gái khéo đấy, không vồ vập làm cho phái nữ sợ hải
            cũng không hời hợt, lơ là làm cho họ cảm thấy chán nản bỏ cuộc.
            Chàng có lối gợi chuyện khá tinh tế và nhẹ nhàng.

                 -Hiện tại thì Quyên còn đi học hay đã đi làm?

                 -Quyên còn đi học, phải kiếm ít chữ bỏ bụng và học cái nghề, ở
            đây ai cũng học hoặc vừa học vừa làm, phải không anh?

                 Quyên vội bụm miệng mình lại vì tiếng anh thốt ra lúc nào nàng
            cũng không hay. Nàng tự trách nàng sao dễ dãi với mình quá, không
            chừng người ta sẽ coi thường. Nhưng nghĩ cho cùng thì tiếng anh
            cũng chỉ là tiếng xã giao thôi. Nàng tự bào chữa cho nàng, cho con
            tim của nàng.Thực tình mà nói, từ khi gặp Huân đến giờ, qua những
            lời  đối thoại,  qua cách  ăn nói  khiêm  cung,  biết chiều  chuộng của
            Huân, và nhất là nhìn dung dáng của chàng, Quyên cảm thấy mình
            có cảm tình đặc biệt với Huân và nàng nhủ thầm: “Người đâu gặp gỡ
            làm  chi…”Nàng  đoán  qua  gương  mặt  là  Huân  cỡ  ngoài  ba
            mươi.Trong khi đó nàng cũng gần hai mươi lăm cái xuân xanh rồi,
            nếu có duyên thì nàng và Huân cũng xứng đôi vừa lứa lắm. Điều mà
            nàng lo ngại  là Huân có thể đã lập gia đình rồi, nhưng nàng tự trấn
            an là nàng và Huân chỉ mới quen nhau sơ, nếu muốn tiến đến hôn
            nhân thì đoạn đường còn dài lắm, nàng có đủ thì giờ để “lắng đục
            khơi trong” và “trích ngang lý lịch” của Huân.Nghĩ vậy nên nàng
            nói chuyện rất tự nhiên, đôi khi pha chút tò mò:

                  -Hiện tại anh Huân còn đi học hay đã đi làm rồi, sao anh Huân đi
            chơi có một mình mà không mang chị đi luôn cho vui?
                 Nghe câu nói thì Huân hiểu ngay là cô bé này muốn tò mò đời tư
            củamình  đây,  nhưng  như  vậy  là  cá  bắt  đầu  cắn  câu  rồi  đó.Chàng
            không cảm thấy khó chịu, ngược lại, còn thấy vui nữa là khác.Vàng


                                                                                Bảo tồn          122
   128   129   130   131   132   133   134   135   136   137   138