Page 135 - TuyenTap 2018 VTLV
P. 135

Tuyển Tập VTLV 2018


            Sau ngày 75, gia đình ông rơi vào tình trạng kinh tế bế tắc, nhất là
            sau khi ông xách gói đi trình diện học tập theo cái lệnh 15 ngày dành
            cho sĩ quan và 3 ngày cho hạ sĩ quan và binh sĩ của chế độ cũ

            Không riêng gì ông Chương mà hầu hết thành phần quân, cán, chính
            của miền Nam đều vướng vào cái rọ lừa đảo này để sau đó phải gỡ
            bao nhiêu quyển lịch và rất nhiều người đã bỏ thây nơi rừng thiêng
            nước độc trong các trại tù.Bà Hoa,vợ ông Chương, là giáo sư môn
            Việt văn. Bà bị đuổi, không cho dạy nữa với lý do có chồng là sĩ
            quan học tập cải tạo.Bà không biết phải làm gì ngoài nghề dạy  học,
            thành thử đồ đạt trong nhà cứ từ từ bay ra chợ trời. Bà và các con cứ
            ăn uống tằn tiện được gần hai năm thì không còn gì để bán. Bộ xa
            lông để phòng khách là vật cuối cùng mà bà đã bán để ra Bắc thăm
            nuôi ông  Chương sau khi bà nhận được thư ông gởi về khẩn khoản
            yêu cầu bà đi thăm và mua cho ông một ít thuốc trị bệnh bao tử. Đó
            là lần đầu tiên mà

            cũng lã lần cuối cùng bà đi thăm và được gặp ông. Căn nhà của ông
            Chương, mặc dầu không ở mặt tiền nhưng trông rất khang trang và
            xinh  xắn,  đó  là  lý  do  bọn  cán  bộ  hay  dòm  ngó,  muốn  chiếm
            đoạt.Chúng gọi bà lên văn phòng quận nhiều lần, dùng lời ngon ngọt
            lẫn đe dọa để yêu cầu bà đi kinh tế mới.Chúng mơn trớn, dụ dỗ nếu
            bà chịu đi thì chồng bà sẽ được nhà nước khoan hồng cho về sớm,
            nào là chính sách kinh tế mới là quốc sách của nhà nước ta, do đó
            những người đăng ký đi thì  sẽ được rất nhiều ưu đãi. Họ sẽ được
            cấp một căn nhà, được nhà nước cung cấp thực phẩm đầy đủ trong
            vòng một năm và hạt giống.Thực tế thì hoàn toàn trái ngược, đó chỉ
            là khoảng đồng không mông quạnh, sỏi đá khô cằn hoặc rừng thiêng
            nước độc.Người dân bị “đem con bỏ chợ”, tự lực mưu sinh.

            Những kinh nghiệm đau thương đó họ ghi mãi trong lòng. Bà Hoa
            đã khéo léo tìm cách từ chối nhiều lần để nấn ná chờ ông Chương
            về. Bà cũng biết chúng muốn đuổi bà đi để cướp nhà, nhưng ở vào
            hoàn cảnh quá bi đát, bà không thể để các con chết đói khi phải bám
            giữ căn nhà nên cuối cùng, thay vì đi kinh tế mới, bà đã đứt ruột lìa
            bỏ căn nhà thân thương mà ông bà đã dành dụm suốt đời mới tạo
            dựng được,về sống với gia đình cậu em ruột tại Định Quán. Bà bắt
                                                                                Bảo tồn          124
   130   131   132   133   134   135   136   137   138   139   140