Page 265 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 265
Văn Thơ Lạc Việt
Những ngày sau đó gặp nhau trong trường thằng Cọp cứ
lén nhìn xuống chân con Hoa và thấy nó vẫn còn đeo hai
chiếc dép khác nhau. Té ra con Hoa nghèo quá chưa đủ tiền
mua đôi dép khác lại càng làm Cọp bứt rứt thêm. Cọp ước
chi con Hoa là con trai. Cọp có nhiều dép dư lắm. Dép nó
chưa kịp mòn thì ba mạ Cọp đã mua cho đôi khác. Ông nội
Cọp thấy tiếc nên giữ lại những đôi cũ nhưng vẫn còn tốt
chán. Cọp sẽ cho con Hoa một đôi. Nhưng nó là con gái thì
đời nào chịu mang dép con trai? Mà nếu Cọp hỏi mua dép
con gái, ai hỏi Cọp biết trả lời răng? Dị chết.
Cứ vậy mà mỗi ngày đến giờ ra chơi là thằng Cọp lại
nhìn chân con Hoa. Ngày lại ngày qua, con Hoa vẫn hai
chiếc dép khác màu mà thằng Cọp vẫn chưa nghĩ ra được
cách nào để đền cho Hoa đôi khác.
Rồi tết đến. Tết Mậu Thân 1968.
Ba Cọp quyết định đưa gia đình nó vào Sàigòn sinh
sống. Cọp phải ra đi trước khi có cơ hội đền cho Hoa đôi
dép. Lời xin lỗi mà Cọp ấp ủ đã không còn dịp để nói ra !
…
Bây giờ cũng sắp tết. Cái tết năm 98.
Ba mươi năm…
Cọp về làm khách phương xa ngay trên quê hương của
mình. Rời đất Thần Kinh từ năm ấy Cọp chưa lần nào có
dịp trở lại. Vận nước đổi thay đã đẩy đưa Cọp đi thật xa,
qua tận bên kia bờ đại dương.
Vài năm trước đây, gặp lại Thọ tại Cali, mừng mừng tủi
tủi, Thọ đã kể lại cuộc đời buồn thảm của Hoa.
Thọ sau này cũng biết con nhỏ bán bánh mì bị dọa ma
chính là Hoa. Nhưng nó hoàn toàn vô tâm không để ý
chuyện chiếc dép.
Sau Mậu Thân, khi mọi chuyện đã yên, thằng Thọ, con
Hoa và bao đứa trẻ khác cũng trở lại trường. Tới khi Thọ
đậu đệ thất trường Quốc Học, nhưng Hoa đã không vào
được Đồng Khánh như ước mơ. Thọ và Hoa không gặp
nhau từ đó. Bẵng đi một thời gian khá lâu sau, Thọ tình cờ
gặp một người quen cho biết Hoa không có chồng mà lại có
một đứa con gái. Cuộc sống nghèo khổ cùng cực đến nỗi
264