Page 266 - Tuyen Tap VTLV 2016
P. 266

Quê Hương và Tình Yêu

            Hoa mang bệnh nặng, không tiền thuốc thang nên đã chết
            rồi. Đứa con nó lúc đó mới khoảng hai tuổi, mạ chết, ba
            không có, không biết lưu lạc về đâu.
               Cọp bùi ngùi nghe Thọ kể. Thực ra thì Hoa và Cọp cũng
            không phải là bạn thân thiết gì để mà tiếc nuối. Nhưng đã
            từ lâu, hình ảnh con Hoa mang hai chiếc dép khác nhau với
            túi bánh mì giữa một đêm mưa không hề phai nhạt trong
            tâm trí của Cọp. Mỗi lần cầm ổ bánh mì nóng hổi nào trong
            tay  là  ký  ức  Cọp  như  tự  động  quay  lại  khúc  phim  năm
            xưa…
                Đêm nay trời cũng mưa.
                Cọp trở về xóm cũ để tìm lại ngày xưa. Nhưng ngày xưa
            đâu  còn  nữa!  Và  người  xưa  cũng  không  thấy  ai.Nó  lang
            thang quanh quẩn trên con đường quen thuộc của quãng đời
            ấu thơ mà thấy như đang lạc loài ở một nơi xa lạ. Còn gì
            nữa đâu! Những bãi cỏ xanh mướt hai bên đường, những
            vườn cây đầy trái, những dàn bông Cẩn đỏ rực… tất cả chỉ
            còn là quá khứ. Thay thế vào đó là những ngôi nhà sát rịt
            nhau, hàng quán chi chít. Cọp lang thang quanh quẩn ở đây
            từ sáng đến tối, chỉ mong được nghe một tiếng “ Cọp” của
            một người quen biết nào đó còn xót lại, nhưng vẫn chưa ai.
               Cọp chọn quán này để ngồi đêm cuối cùng ở đây. Theo
            Cọp thầm tính thì nơi đây chính là cái ao cạn mà ngày xưa
            Cọp  một  lần  nhẫn  tâm  quăng  chiếc  dép  con  Hoa  xuống.
            Thời  gian  có  thể  làm  kỷ  niệm  nhạt  phai,  nhưng  sao  vẫn
            không xoá đi được một lỗi lầm nhỏ của thời non dại.
               …
               “ Vé số đây. Vé số đây. Aaìii mua vé số không”
               Đang bâng khuâng thả hồn về dĩ vãng, Cọp giật mình vì
            tiếng  rao  bán  vé  số.  Cái  tiếng  Aì  kéo  dài  thành  tiếng  Ảỉ
            nghe thật là quen thuộc. Cọp nhìn ra phía ngoài thấy có một
            con bé toàn thân kín mít trong tấm áo mưa và chiếc nón lá,
            nhưng bàn tay nhỏ bé đang chìa ra khỏi áo cầm một cọc vé
            số  dược  bao  kín  bằng  bao  nylon,  phất  qua  phất  lại  chào
            mời. Như có gì thúc đẩy, Cọp đưa tay gọi con bé vào.
               Nghe  tiếng  gọi,  con  bé  mừng  lắm  quày  quả  bước  tới.
            Trước  hết  nó  tháo  cái  aó  mưa  thả  xuống  nền,  bỏ  nón  lá

                                       265
   261   262   263   264   265   266   267   268   269   270   271