Page 145 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 145

Làm  sao  tôi  quên  những  đêm  khuya  mưa  gió,  tiếng  rao  lảnh
          lót của em bé bán bánh mì. Gọi vào nhà, em để bao xuống cho tôi
          thò tay vào lấy ổ mì nóng hổi. Những gánh bán đậu hủ rao ngọt ngào
          vắn tắt “Đau”, lúc đó chúng tôi đã đùa thật vô tư “Đau thì ở nhà chứ
          đi làm chi mà than rứa“.


             Mỗi mùa Thu tới thì khắp các nẻo đường hầu như đều xuất hiện
          tà áo tím thướt tha, dưới bầu trời ủ rũ màu xám ngắt đã làm Huế trở
          nên sâu lắng và lãng mạn hơn.


             Đêm nay dù trời mưa gió lạnh lẽo, tình Huế vẫn đến thật đông,
          thật gần với nhau..


             Khung  cảnh  cầu  Trường  Tiền,  chùa  Linh  Mụ,  giòng  Hương
          Giang được dựng lên trang trí khắp nơi, quý cô quý bà trong tà áo
          dài duyên dáng chào đón mùa Xuân.


             Tiếng cười, tiếng nói vồn vã… răng, tê, mô rứa.., có bà hình như
          lâu quá tình cờ gặp lại người thân, mừng rỡ quá,  chưởi “Ông nội
          mi, ông nội mi ..” làm tôi nhớ chị hàng xóm ở trước mặt nhà, có
          bố chồng ở quê lên chơi. Ông đùa giỡn với cháu trai, cháu nói chi
          đó không nghe, chỉ nghe tiếng chị đang ngồi làm cá la lớn “Hiền ...ai
          cho mi hỗn với ông Nội mi rứa hí ...ông Nội mi nờ...” Tôi còn nhớ

          nét mặt ba chồng chị lúc đó lộ đôi mắt to nhìn chị ngơ ngác.

             Thêm chuyện bạn tôi kể, giận đứa con trai hoang nghịch, tối ngày
          đi rình trước nhà ai mới trồng cây gì là nó nhổ lên cắm ngược lại, bị

          hàng xóm đến thưa kiện hoài. Bà la con giọng trầm giọng bổng, đến
          lúc tức quá xổ ra “Ông nội mi ...”, ngay lúc bà mẹ chồng trên lầu
          bước xuống:





                                        134
   140   141   142   143   144   145   146   147   148   149   150