Page 208 - Tuyển Tập VTLV 2019
P. 208

Bốn nhân viên tại bốn quầy thâu ngân tất bật tay thu tiền, tay lấy
              vé, ấn vào máy rồi in vé ra, rất là nhanh nhẹn. Bà Chánh cũng rút
              lấy một tấm vé trống cho bà và vé nữa cho bà Hinh. Bắt chước người
              ta, bà lấy bút chì cà vô mấy con đề đã chọn. Bà loay hoay xong năm
              con số, sắp sửa cà số Powerball, bỗng chiếc điện thoại trong túi bà

              reo inh ỏi. Chết rồi, chắc ông Chánh kiếm. Bà lấy điện thoại ra coi,
              hú hồn không phải. Giờ này còn sớm, nửa tiếng nữa ông ấy mới về.

                 – Hey! You đang ở đâu vậy? Giọng nói hối hả của Mary người
              hàng xóm Mỹ cạnh nhà. – Alam khói nhà bà báo động hú vang trời.

              Về nhanh lên kẻo người ta gọi cứu hỏa đó!

                 – Trời ơi! Chết tôi rồi! Con gà luộc! Bà Chánh thét lên thảng thốt
              giữa đám đông. Bà vất vội hai tấm vé số rồi vừa nói xin lỗi vừa xô

              đẩy vẹt dòng người chạy bổ ra ngoài. Bà đã quên tắt cái bếp luộc gà!
              Nếu về không kịp sẽ cháy nhà chứ chẳng phải chơi. Phóng lên xe,
              bà Chánh nổ máy rồi nhấn ga chạy thục mạng. Không biết sự nhanh
              nhẹn từ đâu ra mà bà luồn lách chạy ào ào, vượt lane này, đổi lane
              kia, mặc kệ người ta nhấn còi inh ỏi, bà luôn miệng khấn thầm cho
              con gà đừng bốc cháy. Bà Chánh “tả xung hữu đột” trong nháy mắt
              đã ra tới freeway. Phóng xe như bay chừng hơn mười phút nữa thì
              bà về đến gần nhà. Nhưng bà bỗng hốt hoảng kêu lên:


                 Nhìn từ xa, bà thấy đèn màu nhấp nháy của xe cứu hỏa và xe cảnh
              sát sáng rực cả một vùng nơi xóm nhà bà. Bà run rẩy nhấn mạnh
              chân ga. Ngờ đâu, một chiếc xe thể thao mui trần tỏa ra thùng thùng
              tiếng nhạc giật gân trước mặt bà bỗng dưng chậm lại, rồi nhảy dựng
              trong tư thế ngựa phi nước đại. Hai bánh trước nó chồm lên khỏi mặt
              đất, dựng đứng, hai bánh sau trụ lại rồi phóng tới, giật lùi, lại phóng
              tới, giật lùi theo điệu nhạc. Người tài xế ôm vô lăng cũng lúc lắc
              nhún nhẩy theo mỗi động tác phóng lên hạ xuống của chiếc xe, ra
              điều khoái chí lắm.

                                             197
   203   204   205   206   207   208   209   210   211   212   213