Page 91 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 91
Họ thành tượng đất giữa chừng sáng tác.
Những tác phẩm đó thiếu hương vị rau răm,
thiếu húp canh rau dền rau muống,
làm cho bia không còn men say.
Tiếc thay!
.
Tôi đã từng dại dột, hộc máu, nhúng máu để viết.
Họ xem tác phẩm đó ho lao.
Thức khuya đọc sách. Dậy sớm ghi chú.
Họ xem tác phẩm đó thất nhiệp.
Họ, hầu như, không mua,
chỉ nhận tặng sách như quà năn nỉ,
hầu hết, không đọc.
Khi hiểu biết đúc kết thành 1.000 viên gạch,
chỉ có thể xây phòng tắm.
Họ xây nhà lầu và dự phóng lâu đài.
Trót nhúng tay vào ảo tưởng,
tôi tỉnh dậy, bỏ đi.
Không phải dễ gọt trái thơm cho đẹp.
Cắt khoanh thơm cho đều.
Cất tủ lạnh đừng bị đông đá.
Chờ trưa hè nóng nực, chờ đời làm mặn môi,
cắn một miếng,
văn ngọt,
thơ mát,
lòng la đà.