Page 90 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 90
Đời Nghệ sĩ Ai Chẳng Dại Đôi Lần.
Sau cùng, tôi rời bỏ đám văn nghệ trí thức,
xuống chơi giới bình dân.
Những kẻ vui không cần nổi tiếng.
Họ nhìn thơ nhạc như trái táo, trái thơm.
Thấy văn chương như rau dền, rau răm, rau muống.
Định nghĩa triết học bật cười sau chai bia.
Nghệ thuật tự nhiên và thanh thản
chỉ như vậy.
Theo chân Wolfgang Mozart bỏ cung đình,
ra chơi xóm chợ.
Rượu dương cầm, gái vô danh, vui không cần trí nhớ.
Những nghệ sĩ cao cả mong chờ nửa tượng hay toàn thân.
90