Page 85 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 85

ít nhớ mẹ.
                       Những ai để mẹ sợ một mình.
                       Đau một mình.
                       Khóc một mình.


                                                   “Đêm khuya trăng mơ.
                                          Mắt trăng buồn trong cõi xa mờ.
                                                          Nơi xa xăm kia,
                                            tôi quay nhìn quê cũ dấu yêu.

                                                      Ôi tình quê hương,
                                             nơi chốn xưa có bà mẹ hiền.
                                                       Tóc màu hoa bạc.
                                        Chiều chiều mắt ngấn lệ chờ con.


                                        Ra đi, con vui đời theo gió sương.
                              Quê người, năm tháng kéo dài tha phương.
                                                                Nhớ mẹ,
                                           nhìn theo cánh chim chiều bay.

                                                                 Đâu rồi,
                                             quê cũ khuất sau chân mây.
                                                                   Mẹ ơi,
                                                bao năm đời con lãng du.
                                      Mơ ngày về dưới mái nhà thân yêu.
                                    Có mẹ cùng con tháng năm buồn vui.

                                                                  Ai ngờ,
                                                      mẹ tôi nay đã ra đi.

                                                                   Mẹ ơi,

                                            bao đêm nằm mơ nhớ nhung.
                                    Dáng mẹ vẫn giống như ngày xưa ấy.
   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89   90