Page 84 - Một Người Lưu Vong_Final
P. 84

Lòng co thắt những cơn chấn động.

                       Tôi sửa lại lời ca
                       để nhớ mẹ
                       để đau xót vũng máu khô.

                       Đôi khi giật mình,
                       nghĩ đến mẹ.
                       Mình đâu phải con mồ côi.




        Nhiều lần mẹ đến trong giấc ngủ,
        thức dậy
        thảm thiết lòng con trai.
        Nghĩ đến lúc mẹ hấp hối,

        sợ hãi không có con cạnh bên.
        Mẹ đau một mình.
        Mẹ khóc một mình.
        Mẹ đi một mình.

        Có khi nào,
        mẹ vừa đi
        vừa nhìn lại,
        tìm kiếm con?




                       Tôi sửa lời bài hát
                       cho ấm vũng máu khô.
                       Để đánh thức,

                       những người lưu vong,

        84
   79   80   81   82   83   84   85   86   87   88   89