Page 36 - BaoXuan2017-dosila
P. 36
Trong lúc đó, đám đông ở bên ngoài, mỗi lúc một đông lệnh: “Các ngươi phải chạy cho lẹ về phía núi kia kìa,
hơn, chúng nhạy cảm chẳng khác nào ruồi nhặng ngửi hãy cố mà chạy lấy thân vì Yavê sẽ khiến lửa bởi trời
thấy mùi tanh tưởi, tiếng kèn trống im bặt nhường lại xuống mà đốt hai thành này, Yavê sẽ tiêu diệt hết mọi
cho những tiếng gào thét của lũ người man rợ, người ta sinh linh trong thành không trừ một ai kể luôn cả gia
có cảm giác toàn thể gìa trẻ lớn bé đều đổ dồn về đây tạo súc ví tội ác của chúng lớn lắm, nhưng vì các ngươi, ta sẽ
áp lực để bắt cho bằng được hai người khách lạ mang đi chẳng làm gì được trước khi các ngươi rời khỏi nơi đây,
để thoả mãn thú tính trong đêm nay. Nhưng mắt chúng hãy chạy và nhớ đừng ngoái cổ mà nhìn lại.
bỗng chốc bị mất ánh sáng, trở nên đui mù, một hiện
tượng lạ đời chưa từng thấy bao giờ. Mọi người bị ném Hai Thiên sứ còn đang nói,thì này bầu trời bỗng nhiên
vào một thế giới vô cùng tối tăm, tối như chưa bao giờ xụp xuống rất thấp cơn đen từ đâu kéo đến che kín cả
tối như thế, đến nỗi chúng không còn nhớ được đường một vùng rộng bao la không còn nhìn thấy Sodom và
về, chúng đè lên nhau dẵm bừa bãi lên nhau mà kiếm Gomorrah đâu nữa. Bên trong đám mây trời đất tối đen
lối đi. như mực, đến nỗi không còn trông thấy nhau, không
còn phân biệt được cảnh vật.
Lúc này tình hình trong hai thành Sodom và Gomorah
vô cùng lo sợ, hốt hoảng,vì bỗng nhiên ai nấy đều trở Người ta ngửi thấy mùi sinh diêm vì lúc này lẫn trong
nên mù lòa từ vua chúa quan quyền đến thứ dân, kể cả đám mây Thiên sứ cho mưa sinh diêm xuống như những
những con vật nuôi trong nhà đều trở nên hoảng loạn. bột rất mịn bao kín hết cả mặt đất. Sự xuất hiện của sinh
Người ta chửi thề, nguyền rủa nhau, tiếng trẻ con khóc diêm trong và ngoài thành làm cho tình thế bên trong
thét lên vì bị thất lạc gia đình, đàn bà thì khóc lóc chửi càng lúc thêm náo loạn vì sặc xụa không còn đủ khí mà
bới, nhiều kẻ phát điên đập phá bất cứ vật gì gặp cản lối thở, không ai chạy thoát được vì Thiên sứ đã đóng chặt
đi. Càng về khua, tình hình càng trở nên tồi tệ, người ta cổng thành lại không có sức nào của phàm nhân mà mở
chém giết lẫn nhau không còn phấn biệt ai là bạn ai là ra được.
thù, máu chảy đầu rơi khắp nơi không kém gì một cuộc
nội chiến. Sinh diêm vẫn tiếp tục mưa xuống, nhưng lúc này trộn
lần với dầu những phút sau chỉ còn mưa dầu mà thôi.
Trong nhà Lot, hai vị khách ra lệnh cho mọi người phải Lúc này người ta đang đối diện với sự chết, vì thế bản
thu quén đồ đạc cho lẹ và ra khỏi thành trước hừng năng sinh tồn thúc đẩy họ phải tìm mọi phương kế
đông. Bà Lot và hai cô con gái nghe xong thì rụng rời để thoát ra ngoài càng sớm càng tốt, tiếng búa tạ thay
chân tay, bà mếu máo mắng chồng: phiên đập thùm thùm vào cánh cổng , lên tường thành
“Tôi đã bảo ông từ lâu rồi mà ông không thèm bỏ vào lỗ
tai, bây giờ ông giết cả gia đình, phen này cho ông sáng
mắt ra...”
Ông Lót không nói lời nào, vội đi kêu hai thằng rể hờ của
hai đứa con gái ông bảo chúng là phải mau mau theo gia
đình ông tản cư cho mau kẻo bị vạ lây. Nhưng gặp ngay
hai thằng rể trời đánh, chúng chế nhạo ông: “Bố ơi, bố
lẩm cẩm vừa vừa thôi chứ, làm gì có chuyện Yavê đốt
thành, tụi tôi cứ chấp Yavê mọc bẩy đầu sáu tay, xem có
dám đốt thành này không...Ha ha...”
Thấy vô ích, Lot hối hả về tới nhà thì gà vừa gáy sáng.
Ông bà còn thương tiếc của cải chẳng mang theo được
vật gì, đứng tần ngần hết nhìn căn nhà đang sống lại
nhìn những vựa lúa và kho lẫm, những đàn chiên cừu
béo mập mà chẳng chịu ra khỏi nhà, khiến cho hai vị
sứ thần phải lôi tay từng người ra và xập cửa lại, rồi ra
34 Xuân Yêu Thương