Page 152 - demo
P. 152
TUỔI THƠ CỦA TÔI
Thùy Dung (Bà Râu)
Tuổi thơ của tôi là những buổi
trưa trốn ngủ để chơi bên những
bụi chuối, dây tiêu lốp, mấy gốc
cây mận, vườn dừa, cây ổi. Và còn
có cây lê-ki-ma mà Ba thường nói
Má thích ăn trái này.
Tuổi thơ của tôi dính liền với cái xích đu cũ kĩ.
Ngồi nghe Ba kể chuyện đời xưa. Ngồi chờ mưa to
để thả thuyền giấy do Ba gấp.
Tuổi thơ của tôi là loanh quanh bên chân Má
trong cái bếp xiêu vẹo và chật chội từ khi trời chưa
tờ mờ sáng.
Tôi và Huân và Phi quen miệng gọi Ông Bà
Nội là BA MÁ. Ba ơi! Má ơi!
Tuổi thơ của ba đứa chúng tôi hạnh phúc hơn
những đứa em khác là vì chúng tôi còn có Ông Cố
già nua với dáng vẻ khắc khổ, lúc nào cũng độc
một chiếc quần đùi, màu đen đã sờn và bạc thếch;
cái gối ngủ của Ông là một khối gỗ tròn, trơn bóng.
Tụi tôi chơi đá banh, đá văng lên mái ngói, Ông Cố
đi ra ngước nhìn lên trên mái nhà thờ rồi lẩm bẩm:
MIỀN KÝ ỨC
152