Page 51 - demo
P. 51
Khi lớn lên tôi cũng có nhiều cơ hội gần gũi
với bà như cùng Bà đi chợ; chở bà đi đây đi đó gặp
khách mua bán hột xoàn nên tôi hiểu rất rõ sự vất
vả của Bà khi đi kiếm tiền về lo cho gia đình. Mỗi
lần kiếm được đồng nào là Bà lại nghĩ đến việc nấu
món gì ngon cho cả nhà cùng ăn. Đến khi bà đã
hơn 90 tuổi, Bà vẫn lo nghĩ cho con cháu; có được
số tiền nào Bà lại mua cho mỗi đứa cháu cố trai
một đôi bông hột xoàn để cưới vợ. Cho đến cuối
cuộc đời Bà cũng không nghĩ gì cho riêng mình cả.
Bà là một người phụ nữ mạnh mẽ trong lời nói
nhưng thực ra Bà cũng yếu đuối như những người
khác; có những lúc có thể do hoàn cảnh, vì trách
nhiệm mà Bà phải cố gắng
gồng mình để vượt qua.
Biết qui luật sinh lão bệnh
tử nhưng tôi rất thương Bà
đã bị một căn bệnh quái ác
lúc tuổi già làm cho Bà rất
sợ hãi và khó khăn; tôi biết
Bà luôn cắn răng chịu đựng không muốn nói ra vì
sợ con cháu lo lắng; khi còn một chút sức lực nào
Bà đều tự lo cho mình, không để phiền con cháu.
Đến giờ tôi vẫn cảm thấy mình có lỗi với Bà
vì lo mải mê làm việc chưa dành nhiều thời gian để
MIỀN KÝ ỨC
51