Page 69 - demo
P. 69
chúng tôi cũng thương và lo cho Bà khi Bà già yếu,
bệnh hoạn. Khi có món ăn ngon Má hay bảo tôi
mời Bà cùng ăn. Thỉnh thoảng khi Bà Cô Năm bận
bà cô Tư cũng đưa võng cho tôi và Chín ngủ.
Một người Bà mặc dù không ở cùng trong nhà
của tôi nhưng cả nhà ai cũng thương quý; đó là Bà
Cô Quăn (con gái của bà Cố Tám, em họ của Ông
Nội tôi); Bà Cô Năm hay gọi
Bà là con Trọng. Do cha mẹ
mất sớm nên lúc nhỏ bà được
Ông Cố tôi nuôi, sống cùng với
Ông Nội và hai bà cô của tôi nên họ xem nhau như
anh em ruột. Sau này khi Ông Dượng Tư đến xin
cưới nghe nói ông Cố không muốn gả vì sợ cháu
khổ; bà Cô Năm thuyết phục mãi cuối cùng ông Cố
mới chịu gả. Bà lấy chồng và có một người con gái,
tôi hay gọi là cô Chín. Theo lời ba tôi kể cô Chín
MIỀN KÝ ỨC
69