Page 14 - 8 - Những Tâm Hồn Cao Thượng
P. 14
Bác McDonald kính mến,
Chắc là bác không nhớ cậu thanh niên mình đã giúp cách đây nhiều năm, khi xe cậu ta bị hư
dọc đường đâu. Chuyện xảy ra cũng đã lâu rồi, và cháu nghĩ hẳn bác còn giúp nhiều người khác
nữa. Nhưng cháu không biết liệu bác có giúp ai như cách bác đã giúp cháu hay không.
Bác biết không, đêm đó cháu đang trên đường chạy trốn. Trong xe cháu có một số tiền rất lớn
mà cháu đã đánh cắp của ông chủ mình. Cháu muốn bác biết thêm rằng cha mẹ cháu là người rất
ngoan đạo. Nhưng cháu đã quên lời dạy của bố mẹ và giao du với đám bạn xấu. Cháu biết mình đã
phạm phải một sai lầm tồi tệ.
Nhưng bác và bác gái lại rất tốt với cháu. Đêm đó ở nhà bác, cháu mới bắt đầu hiểu ra mình
đã làm sai điều gì. Và thế là trước khi trời sáng, cháu đã có một quyết định đúng đắn. Ngày hôm
sau, cháu đã quay lại. Cháu trở về và thú nhận với ông chủ tất cả. Cháu trả lại toàn bộ số tiền và
phó mặc để ông ấy muốn làm gì cháu cũng được.
Lẽ ra ông chủ đã có thể khởi kiện và bỏ tù cháu vài năm. Nhưng ông ấy là người tốt. Ông lại
nhận cháu về làm, và cháu không bao giờ lầm lạc nữa. Hiện giờ cháu đã lập gia đình, có một
người vợ hiền dịu và hai đứa con xinh xắn. Cháu đã nỗ lực làm việc để có được một vị trí tốt trong
công ty của mình. Cháu không giàu có, nhưng cháu sống khá thoải mái.
Cháu có thể đền ơn bác thật hậu hĩnh vì những điều bác đã làm cho cháu vào tối hôm ấy.
Nhưng cháu cho rằng đó không phải là điều bác muốn. Vì thế cháu đã thành lập một quỹ từ thiện
để giúp những người cũng lầm lỡ như cháu. Bằng cách này, cháu hy vọng mình có thể chuộc lại lỗi
lầm ngày xưa.
Cầu Chúa luôn phù hộ cho bác và bác gái, bác ấy đã giúp cháu nhiều hơn bác nghĩ.
Tôi vào nhà và đưa lá thư cho vợ mình. Khi vợ tôi đọc thư, tôi thấy nước mắt bà ấy lưng tròng.
Rồi với vẻ mặt hết sức thanh thản, bà ấy để lá thư sang một bên.
Vợ tôi đọc lại một đoạn kinh thánh: “Khi Ta là khách lạ, con đã đón Ta vào nhà; Ta đói khát, con
đã cho Ta ăn uống; Ta ở tù, con đã tới thăm Ta”.
- Hartley F Dailey
Lòng tốt, cho dù là nhỏ bé như thế nào đi nữa, cũng không bao giờ là lãng
phí.
- Aesop