Page 73 - 8 - Những Tâm Hồn Cao Thượng
P. 73
Chuyến đi dài ngày
etty Olsen đang yên ổn tận hưởng những năm tháng hạnh phúc cùng chồng của
B
mình. Đứa cuối cùng trong năm đứa con của họ chuẩn bị dọn ra sống riêng, vì
vậy vợ chồng họ dự tính đi du lịch. Thế nhưng sau 33 năm chung sống, chồng bà
đã khiến bà khá ngạc nhiên. Ông báo với bà: “Tôi sẽ ra đi”. Ông đã tìm đến một
phụ nữ khác, trẻ hơn ông đến 12 tuổi.
Nỗi đau ấy xé nát cả tâm hồn lẫn thể xác bà. Với bà, cuộc sống dường như đã chấm dứt – ít nhất đó
cũng là cuộc sống đã quen thuộc với bà trong suốt ba thập kỷ qua.
Betty nói: “Bắt đầu lại mọi thứ ở độ tuổi năm mươi lăm quả thật không phải là chuyện đơn giản”.
Nhưng rồi bà hiểu rằng nếu cứ ngồi tiếc thương cho bản thân thì cũng chẳng ích gì. Vì thế bà bắt đầu
lao vào công việc. Bà tham gia vào chương trình diễn thuyết, trở thành tình nguyện viên của Hội những
bệnh nhân ung thư của Mỹ và giảng dạy tại viện bảo tàng mỹ thuật ở địa phương với tư cách như một
giáo sư. Bà chơi bài Brít, đánh quần vợt, làm việc tại ngân hàng máu ở địa phương và được công nhận
như một y tá.
Nhưng cho dù Betty có bận rộn thế nào đi chăng nữa thì lòng bà vẫn còn nguội lạnh và cô đơn.
Không có gì thật sự thu hút tâm trí bà. Thế rồi một ngày kia, có hai người bạn đến rủ bà cùng tham gia
một chuyến đi xe đạp. Nhưng đó không phải là một chuyến đi xe đạp bình thường, mà là một chuyến
đạp xe tập thể – một cuộc hành trình dài sáu mươi bốn dặm băng đèo Gilroy, bang California.
Hai người bạn đó đã không cho Betty – lúc đó đã 60 tuổi _ biết trước quãng đường của chuyến đi
là bao xa. Bà cười lớn: “Nếu biết trước thì tôi chẳng bao giờ đi theo họ”. Trước đây, Betty đã từng
đạp xe vòng vòng trong thị trấn, song chỉ loanh quanh gần đó thôi.
Ba người bạn hăng hái lên đường cùng với những thành viên khác của đoàn. Khi Betty thở hổn hển
đạp lên đồi, bà không thể tin được rằng phong cảnh thôn quê lại đẹp đến thế – nào là những lùm cây
ngải đắng, nào là vô số bụi cây xanh mượt như nhung... Không gì có thể so sánh được với cảm giác khi
được ngắm những đóa hoa dại bên đường, được ngửi thấy hương thơm ngọt dịu, ẩm ướt của núi rừng,
cả khoảnh sân trước nhà của người dân nữa. Đó chính là lúc Betty cảm thấy chuyến đi thực sự cuốn
hút mình. Khi cuộc hôn nhân đổ vỡ, bà quyết tâm sẽ tìm đến những chân trời mới, những thế giới mới
để khám phá , và những ước mơ mới để mơ ước. Bà bộc bạch: “Cuộc sống thực sự bắt đầu khi tôi
bước vào độ tuổi sáu mươi!”.
Thành viên mới đầy nhiệt tình này đã gia nhập hai câu lạc bộ xe đạp và bắt đầu rong ruổi khắp nơi
trên yên xe. Lúc đầu, bà đạp xe khoảng một trăm dặm ở vùng Inland Passage -bang Alaska, nơi bà
được tận mắt nhìn thấy những dấu chân gấu in trên mặt đất, được ngắm những con chim ưng vàng bay
lượn trên không trung, và ngắm nhìn những chuyến tàu tuần tra từ trên đỉnh núi cao chót vót. Mùa hè kế
tiếp thì bà du lịch đến New Zealand. Nhưng đối với Betty thì những chuyến đi ấy vẫn chưa đủ. Bà
muốn thử sức trong những chuyến đi nhiều thách thức hơn – chẳng hạn như đạp xe băng đoạn đường
dài hai ngàn năm trăm dặm hoặc hơn thế.