Page 210 - Phụ nữ EVN HỘI NHẬP VÀ PHÁT TRIỂN
P. 210

SỰ HỒI SINH RỰC RỠ

                                                    yên tâm công tác xa nhà. Rất nhiều người ở Quy
                                                    Nhơn biết đến chị với tư cách là một bà mẹ “kỷ                                  CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ TỪNG ĐAU
                                                    luật không nước mắt”, nuôi dạy con khoa học.                                     ĐẾN KHÔNG MUỐN SỐNG TIẾP
                                                    Hai  công  chúa  nhỏ  của  chị  ngày  càng  ngoan
                                                    ngoãn, đáng yêu, đặc biệt cô con gái lớn chỉ mới
                                                    10 tuổi đã biết ngân nga làm thơ, nói tiếng Anh                                                             Lê Thị Mỹ Thu
                                                    trôi chảy. Gia đình chị lúc nào cũng đầy ắp tiếng                                              Văn phòng Công ty Điện lực Vĩnh Long
                                                    cười, đó là “điểm tựa vững bền nhất, nhân văn
                                                    nhất, ấm áp nhất” để sau tất cả chị được trở về                               rải qua hơn 10 năm sau biến cố mất chồng, chị Võ Thị Minh Khai - nhân viên kế hoạch
                                                    với suối nguồn yêu thương.
                                                                                                                                  Phòng Kế hoạch Vật tư Công ty Điện lực Vĩnh Long - luôn hoàn thành xuất sắc nhiệm

                  Chị Nguyễn Thị Phương Hiền             “Như  con  ong  chuyên  cần  xây  tổ,  giữ                          Tvụ của một nhân viên ngành Điện lực, vừa chăm sóc mẹ, vừa nuôi dạy hai con ăn học
             (thứ ba từ trái sang)  gần gũi, chan hòa   hương thơm mật ngọt cho đời”                                     nên người. Nhìn lại nỗi đau đớn lớn nhất từng trải qua trong đời mình, chị Minh Khai nói: “Mình
                                                                                                                         đau đến mức không còn muốn sống nữa. Nhìn hai con đã mồ côi, lòng mình lại đau như cắt. Nếu
                       với đồng nghiệp                   Sinh ra và lớn lên trong gia đình nhà giáo ở
                                                     Quảng Bình, miền quê nối hai đầu đất nước với                       như không có các con, có lẽ mình đã không sống nổi. Nhưng rồi mình tự an ủi mình rằng anh vẫn
                                                     “đặc sản” gió Lào và những trảng cát trắng chạy                     còn sống, vẫn luôn ở bên cạnh mẹ con mình. Mình làm gì cũng cứ tưởng tượng là anh ấy đang
                dài soi nắng pha lê. Từ nhỏ chị đã có thói quen đọc sách. Chị bảo: “Chị tìm thấy cả mỏ kim               làm cùng nên mình cũng đỡ buồn hơn. Những lần con ốm, ngồi ôm con một mình, mình mới thấm
                cương trong thế giới sách” nên mỗi ngày chị đều tích cực lan toả phong trào đọc sách và văn              thía nỗi đau. Không có người cùng sẻ chia, mọi việc đều phải tự gánh vác một mình thật mệt mỏi
                hóa đọc đến mọi người xung quanh.                                                                        nhưng mình không dám kêu than cùng ai kể cả với mẹ. Những lúc như vậy mình thấy tủi thân vô
                       Đó cũng là động lực thôi thúc chị gần đây mở “Cứ vào đi” - một thư viện tại gia, miễn             cùng và chỉ dám khóc về đêm”.
                phí ngay ở trong căn hộ của gia đình (C9/6 Chung cư Hoàng Anh Gia Lai, Quy Nhơn). Thư
                viện có hơn 500 đầu sách ở các lĩnh vực: khoa học, lịch sử, thiếu nhi, các sách kỹ năng, phát                10 năm trước, sóng lớn…
                triển bản thân, tản văn… trong số đó không thể thiếu các cuốn sách viết về ngành Điện,                       Vào một buổi tối giữa tháng 5/2012, chị Minh Khai nhận được tin dữ, chồng bị tai nạn giao
                ngành kinh tế, kỹ thuật hạ tầng quan trọng của cả nước. Rất nhiều người đã được tiếp cận                 thông trên đường đi làm về. Trên tay bế con nhỏ chị như người mất hồn, vội gửi con nhà ngoại và
                nguồn tri thức vô hạn từ những cuốn sách trong thư viện nho nhỏ này.                                     chạy thẳng vào bệnh viện. Tổn thương nặng nên phải chuyển lên bệnh viện lớn ở TP. Hồ Chí Minh
                    Ngoài ra, mỗi ngày chị đều đặn duy trì lối sống khoa học lành mạnh, chăm chỉ tập                     bác sĩ thông báo anh bị chết não, sống đời sống thực vật. Anh là con trai một lại là trụ cột của gia
                luyện thể dục, thể thao. Chị chia sẻ: “Với cơ thể khỏe mạnh chị có thể làm việc có hiệu quả,             đình, từ đó là chuỗi ngày chị vừa chăm con, chăm chồng, chị gầy đi, mắt thâm quầng, suy sụp cả
                                                                                                                         về thể chất lẫn tinh thần, luôn phải lén giấu đi những giọt nước mắt thương chồng, thương con có
                chăm sóc gia đình chu đáo và có thể lan tỏa, nối dài thêm vòng tròn khỏe mạnh đến tất
                cả mọi người”.                                                                                           nguy cơ mất cha.
                    Có thể thấy, dù làm gì, ở cương vị nào, trong mỗi vị trí công tác, với đức tính cần cù,                  Cuộc sống bị đảo lộn hoàn toàn, chị như không còn sống cho mình. Năm sau thì anh qua
                chịu thương, chịu khó, chị luôn nêu cao tinh thần trách nhiệm, trở thành một tấm gương                   đời, bỏ lại hai con, đứa lớn 08 tuổi và đứa nhỏ chưa tròn 02 tuổi. Nhìn con thơ dại, mẹ già yếu,
     PHỤ NỮ EVN - HỘI NHẬP VÀ PHÁT TRIỂN
                mẫu mực, truyền cảm hứng, năng lượng tích cực cho rất nhiều đồng nghiệp, cho mọi người,                  cuộc sống của chị lúc này như một đám mây đen phủ trùm, khi người bạn đồng hành đã ra đi mãi
                                                                                                                         mãi. Những ngày sau khi chồng mất, đối với chị luôn là cả một chuỗi ngày đau khổ. Mặc dù được
                mọi nhà. Chị đang cần mẫn gieo những hạt giống yêu thương, “như con ong chuyên cần xây                   người thân hai bên nội, ngoại giúp đỡ nhưng với sự ra đi của chồng vẫn là khoảng trống lớn trong
                tổ - giữ hương thơm mật ngọt cho đời”.                                                                   đời mẹ con chị. Cũng có những lúc đau khổ và bế tắc, chị Minh Khai muốn buông xuôi. Nhưng đó
                    Thời tiết sang thu, bầu trời trong xanh vời vợi, nắng vàng ửng nhẹ trên những hàng
                cây. Hít hà cơn gió ban mai trong lành dịu mát quyện với tiếng sóng biển rì rào, vỗ nhẹ đầy              chỉ là cảm giác nhất thời, rồi cũng nguôi ngoai, nhưng giờ đây chị không sống cho riêng mình nữa
                                                                                                                         mà phải sống vì các con.
                vấn vương, trước mắt tôi lúc này là nụ cười tỏa nắng của chị. Tự hỏi điều gì đã hun đúc nên                  Sau tất cả chị Minh Khai vẫn vững chãi vượt qua sóng lớn. Chị nghĩ, cho dù đau buồn nhưng
                một người phụ nữ tri thức hiện đại, giàu ý chí và nghị lực đến thế, một nữ cán bộ ngành điện             khi nghĩ đến mẹ, hai con, nhất là đứa nhỏ mới biết nói. Mỗi lần nghe con gọi tiếng “Ba…, Ba…”   PHỤ NỮ EVN - HỘI NHẬP VÀ PHÁT TRIỂN
                “Trách nhiệm - Trí tuệ - Đảm đang - Thanh lịch”? Phải chăng “âm thanh bị kéo căng sẽ tạo                 lòng chị lại quặn lên như đứt từng đoạn ruột. Nhưng rồi, thời gian cũng giúp chị dần chữa lành vết
                thành vũ khúc. Cử động bị kéo căng sẽ tạo thành những bước nhảy. Đầu óc bị kéo căng sẽ                   thương, chị cố gắng làm việc vì nghề, vì các con, chị lấy đó làm động lực và luôn nỗ lực trong công
                tạo nên ý tưởng. Vất vả nhưng hứng thú thì mình sẽ không thấy mệt mà ngược lại còn khám                  tác, phải thu xếp hài hòa việc gia đình, làm “ngọn lửa” ấm áp cho con.
                phá ra năng lượng của chính mình”? Chị đã và đang viết nên những vũ khúc cuộc đời đầy
                kiêu hãnh, vũ khúc tự hào người phụ nữ ngành điện Việt Nam.                                                  Không gục ngã...
                                                                                                                             Bằng sự quyết tâm và nỗ lực, qua nhiều vị trí công tác từ cán bộ kỹ thuật Đội Quản lý Vận


   210                                                                                                                                                                                                              211
   205   206   207   208   209   210   211   212   213   214   215