Page 93 - Giáo lý Hôn Nhân
P. 93

Bài 17: Sinh con có trách nhiệm



                                                                          “Hiền thê bạn trong cửa trong nhà,
                                                                               khác nào cây nho đầy hoa trái;
                                                                   và bầy con tựa những cây ô-liu mơn mởn,
                                                                                             xúm xít tại bàn ăn.
                                                      Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người”
                                                                                                  (Tv 128, 3-4).

                        Sách Sáng thế kể: Hai chị em Lêa và Rakhen cùng lấy một chồng là Giacop. Khi
                  thấy chị Lêa sinh đƣợc bốn đứa con, còn mình thì mãi không sinh nở, Rakhen đã phát
                  ghen và nói với Giacop: “Hãy cho tôi đƣợc có con, không thì tôi chết mất” (St 30,1).
                  Một đứa con sinh ra trong sự mong đợi quả là niềm hạnh phúc lớn lao cho đôi vợ
                  chồng. Tuy nhiên bên cạnh niềm vui cũng có nhiều nỗi lo. Chẳng hạn đối với hai vợ
                  chồng : phải làm sao có đủ khả năng để chăm sóc cho con cái. Đối với xã hội, dân số
                  gia tăng có nghĩa là phải làm sao có thêm lƣơng thực, thêm trƣờng học, thêm bệnh
                  viện, thêm việc làm... Chính vì thế, càng ngày ngƣời ta càng ý thức hơn vấn đề sinh
                  con có trách nhiệm. Đây cũng là vấn đề quan trọng mà các anh chị đang chuẩn bị
                  bƣớc vào đời sống hôn nhân cũng nhƣ các đôi vợ chồng cần quan tâm suy nghĩ.
                  1. Con cái là ân huệ cao quý nhất của hôn nhân

                        “Truyền sinh là một ân huệ, một mục tiêu của hôn nhân, vì tình yêu vợ chồng
                  tự nhiên hƣớng về việc sinh sản con cái. Con cái là hoa quả và thành tựu của tình
                  yêu vợ chồng, hiện diện ngay trong việc vợ chồng hiến thân cho nhau, chứ không
                  phải một cái gì từ bên ngoài đƣợc ghép vào. Vì thế Hội Thánh “bảo vệ sự sống              198[1] “
                  và dạy rằng “mọi hành vi ân ái phải tự nó mở ngỏ cho việc truyền sinh          199[2] “. “Giáo lý
                  này đã đƣợc Huấn Quyền trình bày nhiều lần, nền tảng của giáo lý này là sự liên kết
                  bất khả phân ly giữa hai ý nghĩa của hành vi ân ái: kết hợp và truyền sinh. Đây là
                  điều chính Thiên Chúa đã muốn và con ngƣời không đƣợc tách rời           200[3] “.

                  2. Cần phải sinh con một cách có trách nhiệm

                        Nhiệm  vụ  sinh  sản  và  giáo  dục  con  cái  là  sứ  mạng  riêng  biệt  của  vợ  chồng.
                  Trong khi thực hiện nhiệm vụ ấy, họ biết rằng mình cộng tác vào công trình sáng tạo
                  của Đấng Tạo Hóa và trở thành những kẻ diễn đạt tình yêu của Ngài. Bởi vậy, họ sẽ
                  chu  toàn  bổn  phận  của  mình  với  trách  nhiệm  của  một  con  ngƣời  và  của  một  Kitô
                  hữu 201[4] .

                        Hội  Thánh  cũng  nhấn  mạnh  rằng  chính  lƣơng  tâm  trong  sáng  của  đôi  bạn  là
                  mực thƣớc chỉ dạy họ quyết định về số con của mình         202[5] . Nhờ vâng phục Thiên Chúa
                  và đồng tâm hiệp lực với nhau, hai vợ chồng sẽ tạo đƣợc cho mình một phán đoán
                  ngay thẳng:
                        - biết xét đến lợi ích riêng của mình cũng nhƣ của con cái đã sinh ra hoặc sẽ
                  sinh ra,


           198[1]
                x. GĐ 30
           199[2]  SSCN 11
           200[3]
                GLHT 2366; x. SSCN 12; ĐGH Piô XI, thông điệp“Casti connubii”
           201[4]  MV 50,2; GLHT 2367
           202[5]
                SSCN 10
           Giáo Lý Hôn Nhân Gia Đình / Ủy Ban Giáo Lý HĐGM.VN                                                 93
   88   89   90   91   92   93   94   95   96   97   98