Page 196 - Người bình thường tử tế
P. 196
báo đáp chữ hiếu lần cuối cùng này với cha
mẹ?Ngàn câu hỏi đau đáu tuôn chảy theo những
giọt nước mắt. Cái nghèo cái khổ đôi khi đeo bám
con người ta đến lúc nhắm mắt xuôi tay.
Nhưng, từ trong cùng quẫn ấy, tập thể Bộ phận kỹ
thuật của nhà máy đã đi đầu trong cuộc vận động
quyên góp và hỗ trợ đám tang. Những người bạn,
những người anh chị thân thương đã chẳng quản
ngại mệt mỏi, họ chung tay góp vật chất, công sức,
dựng những mái lợp ngoài hiên nhà làm nơi đặt hai
cỗ áo quan song đôi. Mỗi người một việc, chu toàn
cho lễ viếng vợ chồng người đồng nghiệp xấu số.
Họ đến, ngay tức thì, giữa những rối bời của tang
gia. Những ngày cận kề bên gia đình anh Ruân,
niềm thương cảm lại càng dâng cao hơn nữa trước
nỗi gian truân của người bà khi từ nay phải gồng
gánh thêm cuộc đời hai đứa trẻ mồ côi. Chẳng ai
bảo ai, họ tự nhủ lòng, với gia đình Ruân, họ còn
phải làm nhiều hơn thế nữa.
Đất hoang vu khép lại cuộc đời Ruân, nhưng lại mở
ra một hành trình mới cho những người bạn có tấm
lòng thiện lương. Một hành trình kết nối những trái
tim. Hành trình hong ấm những yêu thương sẽ phải
là một hành trình dài, và mang lại cuộc sống bình
yên nhất cho người thân của Ruân.Tập thể Bộ phận
kỹ thuật nhà máy thức ăn thủy sản Bàu Xéo đã vạch
ra kế hoạch xây dựng lại căn nhà như một sự động
- 196 -