Page 201 - Người bình thường tử tế
P. 201
Cho những cánh diều cuối trời thênh thang
Chiều Bàu Xéo những ngày tháng chín u xám, gió
lộng qua những tán cao su, phía xa xa, vài cánh diếu
chấp chới cuối trời thênh thang. Chị Thủy mỉm cười
nhắc lại câu chuyện, hồi đầu mới về công ty mệt
mỏi với nhiều áp lực, chị xin nghi. Anh sếp người
Thái kêu chị lên phòng, vẽ một cánh diều, rồi nói
với chị, những cánh diều chỉ bay cao khi gặp đúng
gió. Lá đơn bị xé và chị gắn bó với nơi này, ngót
nghét cũng gần 20 năm. Những cơn gió an lành nơi
đây luôn chắp nối, nâng niu cho cánh diều thiện
lương bay cao, bay xa, qua bao nắng mưa bão
giông, vần chung một lòng chẳng thể phai mòn.
Điều tử tế bình dị luôn lan tỏa mọi ngóc ngách tâm
hồn những con người chất phác thật thà của Tập thể
kỹ thuật nhà máy thức ăn thủy sản Bàu Xéo.
Trên quãng đường vế lại sài Gòn, vẫn đọng trong
tôi nụ cười đôn hậu của chị Lan, một Đại sứ nhân
ái của công ty C.P Việt Nam. Điều gì đã làm cho
người phụ nữ nhỏ nhắn này hằng ngày vượt chặng
đường hơn ba tiếng đồng hồ đi về để gắn bó với nơi
đây hơn 20 năm trời? Điều gì đã khiến chị dành cả
thanh xuân con gái với nhiều ước vọng và hoài bão
để tận hiến cho chỉ một nơi làm việc?
- 201 -