Page 205 - Người bình thường tử tế
        P. 205
     Điều lạ lùng là suốt cả buổi chiều cùng họ chuẩn bị
               các phần cơm trong bếp, chưa bao giờ tôi thấy họ
               tỏ ra mệt mỏi. Họ chuyên nghiệp trong từng công
               đoạn  như  những  người  làm  bếp  thực  thụ.  Anh
               Chương, một người phụ trách nhìn tôi nhoẻn miệng
               cười giải thích: “Ở C.P Việt Nam, nói thiệt là làm
               mấy  việc  thiện  nguyện  anh  em  rất  hăng  hái.  Tự
               nguyện phân công và chia ca rồi tuân thủ đúng các
               bước của công đoạn. Làm riết thành quen. Chỉ cần
               nhìn thấy nụ cười của những người được giúp đỡ,
               bao nhiêu mệt nhọc cũng xứng đáng.”
               Chị Thúy, cô gái nhỏ nhắn, có gương mặt trái xoan
               trắng xinh, mắc cỡ khi tôi ca ngợi về sự nhiệt tình
               của chị. chị Thúy chia sẻ: “Chuyện này bình thường
               thôi, làm hằng ngày à, đâu có gì khó nhọc, mà cũng
               đâu có gì lớn lao, kể ra  mất công người ta cười
               mình.” Những người công nhân chân chất và hiền
               lành, nghĩ sao nói vậy, chẳng biết dùng từ hoa mỹ
               trong lời nói luôn có cảm giác mắc cỡ mỗi khi được
               xướng danh. Chính những điều xuất phát từ trái tim
               biết yêu thương và san sẻ cùng nhau giữa lúc ngặt
               nghèo này, mới khiến họ trở nên cao quý dẫu chỉ là
               công việc hoàn thành 300 phần cơm. Đó không chỉ
               là công sức, đó chính là tấm chân tình.
                                                                                                        - 205 -
     	
