Page 206 - Người bình thường tử tế
        P. 206
     Giữa những ngày đầy gam màu trầm của cơn
               đại dịch, những chiếc áo hồng tỏa sáng một cách
               rạng ngời.
               Cơn nắng chiều vẫn nóng hừng hực, tôi theo chân
               đoàn quân áo hồng xuôi về những con xóm nghèo
               ở Tam Phước, thành phố Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai.
               Tại đây, không chỉ gặp các anh chị em công nhân,
               tôi còn thấy các lãnh đạo của C.P Việt Nam tận tay
               trao  từng  phần  cơm  sẻ  chia  khó  khăn  với  nhiều
               mảnh  đời  bé  nhỏ.  Anh  Chinoros,  một  lãnh  đạo
               người Thái chạm nhẹ vào vai một cụ già vừa đến
               nhận cơm chỉ để nói một vài câu tiếng Việt rằng
               mong bà có một bữa ngon. Ngày mai nếu cần cứ
               đến đây tiếp, anh sẽ phát cơm cho bà. Giữa giây
               phút đó, tôi thấy sống mũi mình cay cay. Hóa ra,
               trên thế giới này, có những hành động nhỏ mà thật
               lớn lao. Quanh tôi, vài người nhận ra anh không
               phải người Việt. Đâu đó ai nói vọng: “Người Thái
               phát cơm kìa bà con.” Nụ cười của Chinoros, cái
               gật đầu của bà cụ, nối liền một niềm vui trọn vẹn
               của hành trình trao đi yêu thương từ trái tim.
               Hành trình từ trái tim chẳng bao giờ có một rào cản
               nào  của  giàu  nghèo,  sang  hèn,  vùng  miền  và  cả
                                                                                                        - 206 -
     	
