Page 249 - Người bình thường tử tế
P. 249
Bị bệnh nan y, khi biết tin Sỹ có thể không qua
khỏi, ông Sawang vô cùng thương xót. Mặc dù lúc
ấy Sỹ chuyển sang bộ phận khác, nhưng ông vẫn
muốn chia sẻ cùng anh. Ông bảo anh về bộ phận
ông quản lý: “Sỹ cứ đến công ty. Không cần đi lái
xe. Cứ đến đó rồi ngồi ở phòng bảo vệ trông xe
cũng được. Đến công ty làm cho vui, cho khuây
khỏa.”
Ông đã nói với Sỹ như thế. Muốn cho anh thấy
mình không hề vô dụng dù bệnh tật như vậy. Muốn
cho anh quên đi nỗi đau đớn tột cùng của cơn ác
mộng tử thần. Muốn có cớ trả lương cho anh lúc
khó khăn mà không khiến anh ái ngại.
Ông đối tốt với nhân viên như vậy bằng sự yêu
thương và tôn trọng bằng sự tử tế và bao dung.
Câu chuyện về cuộc đời ông tưởng như có thể kéo
dài mãi khi chúng tôi ngồi cùng nhau. Khi cuốn
sách này ra đời, cũng đúng thời điểm 15 năm Việt
Nam chào đón ông.
- 249 -